The Soda Pop
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
05:41 - 05.02.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
05/02/25

Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy





“A lô! Xin hỏi ai đấy ạ?”

Tiểu Hạ nghi cảm hỏi lại nhưng chỉ nghe thấy tiếng thở nặng nề từ đầu bên kia. Cô thầm rủa định tắt máy thì bỗng nghe thấy giọng đàn ông rất đỗi quen thuộc vang lên.

“Tiểu Hạ! Em đang ở đâu?”

Nghe thấy giọng nói đó, Tiểu Hạ liền cảm thấy tim mình như đóng băng lại. Cô muốn cười, cười thật to nhưng miệng lại đắng tới không mở được lời.

Đầu bên kia, Uông Dương dường như than nhẹ một tiếng : “Anh xin Cố Mẫn rất nhiều lần, cuối cùng cô ấy mới cho anh số điện thoại của em. Tiểu Hạ sao em không nói với anh rằng em luôn ở thành phố S? Sao em lại luôn trốn tránh anh? Em……hận anh, ghét anh đến vậy sao?”

Tiểu Hạ nắm chặt chiếc điện thoại trong tay, không trả lời.

“Đêm nay trăng rất đẹp, khiến anh hồi tưởng lại rất nhiều hồi ức khi xưa. Anh rất nhớ em, Tiểu Hạ……..Gặp anh một lát được không? Anh đợi trước cổng nhà em, nếu em bằng lòng thì hãy xuống lầu gặp anh!”

“Uông Dương, anh đừng có cố chấp nữa, tôi không ở thành phố S, hơn nữa, tôi và anh chẳng còn liên quan gì đến nhau cho nên chẳng cần phải gặp gỡ gì hết!” Tiểu Hạ bèn nói.

“Anh sẽ đợi em!”

“Tùy anh!”

*****

Cãi vã

Tiểu Hạ ngắt luôn điện thoại, tâm trạng rối bời, chỉ cảm thấy tâm trạng vui vẻ khi nãy đã bị Uông Dương hủy sạch sành sanh. Nhược Phi chau mày hỏi : “Tên đó vẫn quấy rầy chị à?”

“Không có gì…….Đi về thôi!”

“Bây giờ á?”

“Chúng ta quay về nghỉ ngơi sau đó đi bar được không?” Tiểu Hạ cố ra vẻ hứng thú nói : “ Nghe nói ở đây có rất nhiều quán bar hoành tráng, mình cùng đi nhé?”

“Tiểu Hạ, chị nghiêm chỉnh chút coi!”

“Tôi rất nghiêm chỉnh, trước nay chưa từng nghiêm chỉnh như bây giờ” Tiểu Hạ vô biểu cảm nói.

Về đến khách sạn, cô xoa xoa cái bụng căng tròn của mình, tẩy lớp hóa trang nhẹ nhàng hồi sáng đi, sau đó mặc bộ đầm hoa lên, đeo đôi hoa tai khổng tước điệu đà, trang điểm cho thật đậm, đứng trước gương quay qua quay lại rồi hài lòng gật đầu.

Chiếc đầm trắng hoa văn cầu kỳ tinh xảo giúp tôn lên vùng da trắng hồng ở lưng và ngực cô,song khuyết điểm duy nhất là quá lộ liễu mà thôi. Tiểu Hạ soi gương, muốn kéo váy lên che bớt phần ngực, do dự một hồi, cô liền ngó bên ngoài thấy nhiều mĩ nữ còn ăn mặc mát mẻ hơn cả mình, bèn hạ quyết định cứ thế mà diện đi chơi.

Khi cô vừa bước ra khỏi phòng thì nhìn thấy Nhược Phi đang đứng ở hành lang hóng gió. Cậu đánh giá từ đầu đến chân cô, cau mày hỏi : “ Chị định vận như thế này đi sao?”

“Sao vậy? Không đẹp à?” Tiểu Hạ hỏi lại.

Cư dân mạng nói Dương Sóc ‘trai xinh gái đẹp’ rất nhiều, cô cũng muốn được phóng đãng một lần cho thỏa trí tò mò, tuy không tham vọng sẽ được gặp một chàng quá ư là tuấn tú nhưng nếu được cùng với một người đàn ông khá khẩm tán hươu tán vượn cho qua một đêm tuyệt vời thì cũng không hẳn là tệ.

Đêm nay Tiểu Hạ không muốn làm giảng viên dịu dàng e thẹn, mà muốn trở thành một cô gái “đẹp người đẹp nết” xinh tươi rung động lòng người.

“Bộ đầm này không hợp với chị đâu, mau quay vào phòng thay ra đi!” Nhược Phi nói.

“Tôi không thích!”

“Bộ đầm này chỉ hợp với ngực cỡ C – cup, không hợp với chị đâu, nghe lời em, mau đi thay đi!”

“Không đấy! Cậu làm gì được chứ?”

“Phan Tiểu Hạ!” Mặt NhượcPhi có chút sa sầm.

“Cậu thật kỳ cục! Có phải bạn trai tôi đâu mà quản tôi mặc cái gì chứ?”

Tiểu Hạ lườm Nhược Phi một cái còn mặt Nhược Phi thì thoáng nhợt nhạt. Cậu trầm ngâm một hồi rồi tự chế giễu : “Chị nói đúng, chị mặc gì vốn không hề liên can tới tôi, tôi có tư cách gì mà can dự vào chứ? Tùy chị thôi!”

“Thẩm Nhược Phi, cậu giận đấy à?”

“Không có!” Nhược Phi rõ ràng đang cố gắng kiềm nén cơn giận: “Đi thôi!”

“Tôi không đi với cậu nữa. Tôi đi một mình!”

Cuộc cãi vã này khiến Tiểu Hạ có chút khó chịu. Cô lướt qua người Nhược Phi, một mình thờ thẫn dạo phố, tâm trạng tồi tệ vô cùng.

Cho dù đi qua những sạp hàng bán đồ trang sức dân tộc hay là những quán xá thoang thoảng hương cà phê dịu ngọt cũng đều không thu hút được sự chú ý của cô. Cô cứ thơ thẩn bước trên nền gạch, không rõ mình đã đi được bao lâu và cũng không rõ mình đang ở đâu.

Uông Dương đã thành công phá tan niềm hạnh phúc mà cô đã mất công xây đắp bấy lâu nay, cô ngẩng đầu ngắm vầng trăng tròn vành vạnh trên bầu trời, hồi tưởng lại nụ hôn đầu đời đầy bất an mà vô cùng ngọt ngào dưới ánh trăng năm ấy……….

*****

Tình cờ gặp Trần Duyệt

“Phan Tiểu Hạ! Sao cậu lại ở đây?”

Tiểu Hạ bước vào một quán bar, gọi mấy chai bia, đang nhắm mắt hưởng thụ tiếng nhạc du dương thì bả vai bỗng dưng bị người ta đập cái bộp. Cô ngạc nhiên quay đầu lại thì thấy Trần Duyệt đang cầm cốc rượu cười tít mắt nhìn cô. Tiểu Hạ vô cùng kinh ngạc, mừng rơn ôm chầm lấy Trần Duyệt : “Sao cậu lại tới đây?”

“Đến thăm cậu đó. Vận mệnh sắp đặt cho chúng ta hội ngộ…..”

“Bớt giỡn đi bà! Thật sự trùng hợp vậy sao?”

“Tớ cũng không biết! Hai hôm trước tớ đột nhiên muốn đi du lịch, không ngờ lại gặp cậu ở đây, thế giới quả là nhỏ bé!”

“Cậu không phải đi làm à?”

“Nghỉ phép rồi! Tớ xin boss nghỉ phép vài hôm, nếu không cho tớ nghỉ phép, tớ sẽ từ chức luôn, lão ta kiếm đâu ra nhân viên tài giỏi như tớ thay vào chứ?”

“Cậu nghỉ phép? Người làm việc như điên như cậu lại nghỉ phép? Trần Duyệt, có phải cậu bị đả kích gì không?”

Trong trí nhớ của Tiểu Hạ, Trần Duyệt là người tham công tiếc việc, là nữ cường nhân xếp thứ 2. Cô thật không hiểu việc gì đã khiến Trần Duyệt bỗng dưng làm tháo binh trốn đến tận Dương Sóc xa xôi ngàn dặm này. Trần Duyệt xoa xoa thái dương huyệt : “Đừng hỏi nữa, cậu thật là lắm chuyện………Còn cậu sao lại đến được đây?”

“Tớ bay cùng Thẩm Nhược Phi!”

“Wa! Tiến triển nhanh thế?” Trần Duyệt mờ ám chọc Tiểu Hạ.

“Đừng nói linh tinh!”

“Tiểu Hạ, hai người có phải……….”

“Trần Duyệt! Cậu đừng có nói linh tinh, còn như thế nữa là tớ cạch chơi với cậu luôn đó!”

Tiểu Hạ tức tối lườm Trần Duyệt, Trần Duyệt mỉm cười xem nhẹ cái lườm đó, mắt thấy Tiểu Hạ định giơ móng vuốt ra cấu, cô nàng vội vàng cười hì hì xin tha mạng. Thế là hai mĩ nữ mỗi người một tâm trạng ngồi uống rượu giải sầu, uống đến lúc đầu óc mụ mị, quay cuồng không biết trời tròn đất méo ra sao.

“Xem ra mình uống nhiều quá rồi……..”

Tiểu Hạ cảm thấy đầu đau như búa bổ, nhưng tình hình của Trần Duyệt còn tệ hơn, cô nàng xiêu xiêu vẹo vẹo định lên sân khấu cướp cái mic trong tay ca sĩ đang diễn để hát một bài, Tiểu Hạ liền liều mình ôm chặt lấy cô nàng. Hận mình đã để cho Trần Duyệt uống quá chén rồi rước thêm phiền phức, cô bèn nhẹ giọng khuyên bảo : “Trần Duyệt, muộn lắm rồi, chúng ta về thôi!”

“Không uống một chầu nữa sao?”

“Nghe lời tớ!”

“Tiểu Hạ, tớ buồn lắm……….cái tên khốn đó…….”

Trần Duyệt nói đoạn, dùng hết sức ném mạnh chai rượu xuống sàn rồi ôm chặt lấy Tiểu Hạ khóc rống lên. Tay chân Tiểu Hạ luống cuống đỡ cô nàng đứng thẳng dậy, cô cảm thấy xấu hổ cực độ, cô chỉ biết rằng mọi con mắt đều đổ dồn về phía mình. Cô lúng túng an ủi Trần Duyệt, định dìu cô nàng đi về nhưng người nhỏ sức yếu, đỡ thế nào cũng không lên, cuối cùng đành phải gọi điện cho Nhược Phi.
« Trang trước1...1415161718...57Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Bùn loãng cũng có thể trát tường
Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy
Lần Đầu tiên Biết yêu
Chờ em lớn được không
Tình yêu Cappuccino
1234»
Bài viết ngẫu nhiên
* Mẫu đơn, xin đừng khóc
* Xin đừng buông tay
* Chồng ơi! Bắt máy đi. Vợ sắp phải đi rồi !
* Có ai đó nói là sẽ đợi…
* Đi bên em mãi nhé !
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1561628 (+68 - 0.000402s.)
.