Insane
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
07:20 - 15.03.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Chân lý cuối cùng của cuộc đời này là: Tình yêu là sống và sống là tình yêu.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
15/03/25

Cô Vợ Xinh Đẹp Của Tôi Full



ạm mạc nói, thật sự rất lạnh lùng. Nàng chưa hết hy vọng, tiếp tục thuyết phục. "Anh có thể đặt nó trong xe, trong phòng, hoặc là, hoặc là " " Không cần." Giang Chấn không hề khách sao, đẩy dời con búp bê vải ra ngoài xe, cự tuyệt quà cảm ơn của nàng. Sau đó, hắn giậm chân ga, lái xe rời đi. Nàng nhìn chăm chú đèn phía sau dần dần đi xa cuối cùng biến mất vào trong bóng đêm. Đầu đông tiết trời hiếm khi quang đãng. Hôm nay là ngày tốt để chị cả Phượng Đình xuất giá, ngay cả ông trời cũng vui mừng làm thời tiết thật đẹp, cả vạn dặm cũng không có lấy bóng mây, nhiệt độ thì lại rất hợp lòng người. Nghi thức truyền thống lấy chồng, công việc bề bộn, muốn nghỉ ngơi cũng chả được, Lâm gia chẳng những quen biết nhiều người, họ lại còn nhiệt tình hơn cả Lâm gia, vì Phượng Đình xuất giá, bọn họ sáng sớm đã tập trung tới, hỗ trợ từ việc lớn tới việc nhỏ. Thân kiêm cả vai em gái của cô dâu lẫn phù dâu, Tĩnh Vân làm tới trợn cả mắt, giống y như con quay xoay trên cái bàn làm việc. Nàng đưa chị cả đi hoá trang, thay lễ phục rồi mới về nhà đợi giờ lành đến, Lệ Đại Công tới đón dâu. Rồi, chú rể cô dâu bái biệt cha mẹ, nàng lại chậm rãi ngồi trên xe cưới, đi tới tiệc cưới ở khách sạn trước. Tận đến lúc cô dâu vào phòng nghỉ, Tĩnh Vân thật vất vả tìm nơi không có ai để lặng lẽ tới. Nàng ở trong khách sạn, kiếm đông tìm tây, mãi đến lúc chân đi giày cao gót bắt đầu đau đớn co rút, nàng mới bắt gặp thân ảnh cao lớn kia. Giang Chấn đứng ở đó, một mình hút thuốc, ngón trỏ gẩy ra nhưng bụi thuốc bay thật xa. Ánh mặt trời dưới, mái tóc của hắn đen sẫm, đôi môi mỏng lãnh khốc mà gợi cảm. Bộ vét xám trên cơ thể tráng kiện của hắn trông phẳng phiu đẹp đẽ. Tĩnh Vân chăm chú nhìn hắn, lông mi dài đẹp nhẹ chớp chớp, tràn ra một làn sóng say mê trong đáy mắt. Nàng vừa gặp hắn đã yêu. Hơn một tháng trước, Giang Chấn dẫn Lệ Đại Công đến Lâm gia cầu hôn, nàng vừa gặp hắn đã thương! Trái với người đàn ông có duyên, tính tình tốt như Lệ Đại Công, thân là tiểu phó đội trưởng phi ưng đặc vụ, cả người Giang Chấn lại mang vẻ ngoài xa cách, lạnh như băng, ẩn trong đôi mắt đen thẳm là một khí chất cao ngạo. Nàng như mèo con lần đầu thấy sói, lần đầu phát hiện ra mình cũng hoàn toàn bất đồng với những sinh vật tao nhã. Đối với Giang Chấn, sự tò mò của nàng nhiều lúc làm nàng khiếp đảm nhưng mê lại nhiều hơn sợ. Chỉ cần nhất có cơ hội, tầm mắt của nàng sẽ lại hướng theo hắn, chăm chú nhìn nhất cử nhất động của hắn. Bất luận là hôm cầu hôn ngày đó, hay là ngày cưới hôm nay, hắn đều không hợp với không khí bốn phía náo nhiệt, chẳng qua vì trách nhiệm với người bạn khắc cốt của hắn, hắn mới đi xử lý hết thảy công chuyện một cách chính xác. Những chuyện hắn xử lý, hắn đều làm nghiêm chỉnh, tuyệt không chút lầm lỗi. Những chuyện hắn không xử lý thì hắn một cái liếc mắt cũng chả thèm nhìn, đừng nói tới nhúng tay Giữa nhưng ngón tay dài rám nắng, hương thuốc bay ra thành từng đợt từng đợt khói trắng. Hắn gẩy tàn thuốc, quay đầu lại, con mắt đen thẳm không chút gợn sóng, nhìn thẳng về phía nàng như là đã sớm biết nàng đứng ở chỗ đó. " Giang tiên sinh." nàng gật gật đầu với hắn ý định thanh thản chào hỏi nhưng giọng vẫn run run; trái tim nhỏ không kìm được mà đập loạn. Tầm mắt Giang Chấn thong thả lướt từng chút từng chút một xuống lễ phục phù dâu trên cái dáng người đẹp mê hồn, lưu lại vài giây trên tấm vải mỏng đang che bộ ngực của nàng. " Cái chăn của cô đang ở chỗ tôi đấy." Hắn đột nhiên mở miệng, như dìm người ta xuống nước rồi lại kéo người ta ra khỏi đó. " A, thực xin lỗi, tôi xuống xe vội vàng,có lẽ nhất thời đã quên." Quả nhiên! Nàng đoán ngay được cái chăn kia đã bị quên ở trên xe của Giang Chấn, lại khổ vì không có cơ hội xác thực lại càng không có cơ hội tới lấy về, nàng đành phải đổi một lễ vật khác, làm một con gấu bông tặng cho chị cả. " Xin hỏi, cái chăn của tôi còn ở trên xe anh không? Tôi có thể đi theo anh tới bãi đỗ xe để lấy, đặt tạm ở phòng nghỉ của tân nương rồi đợi cho tiệc cưới chấm dứt, tôi sẽ " Giang Chấn ngắt lời nàng. " Chăn không ở trên xe." Nàng trừng mắt nhìn. "Vậy, chăn đang ở nơi nào chứ?" " Nhà tôi." Nàng tuy rằng e lệ nhưng cũng bởi vì đối với người như Giang Chấn,từ trước tới nay nàng chưa từng can đảm dám nói chuyện. Nàng hít sâu một hơi, đôi tay nhỏ bé nắm chặt ở dưới cái váy trắng, quyết định không thể buông tha cơ hội tốt thế này được. " Xin hỏi, chừng nào thì anh rảnh?" nàng cố lấy dũng khí, nhìn thẳng đôi mắt đen kia, khuôn mặt phấn lại ửng hồng. "Nếu anh có rảnh, tôi muốn tới xin lại cái chăn." Đôi mắt đen mờ sương, hơi nhíu lại, chăm chú nhìn nàng một hồi lâu, môi mỏng vẫn kiên định mím chặt. Tĩnh Vân khẩn trương đến nỗi không thể hô hấp. A, có phải nàng quá lớn mật hay không? A, chủ động xin vào nhà một người đàn ông có phải rất không biết xấu hổ hay không đây? Ôi, hắn có thể cảm thấy hay không cảm thấy Vô số ý tưởng quanh quẩn trong đầu nàng cùng với dũng khí liền dần dần mất đi, cái mặt nhỏ cúi thấp xuống giống như một đóa héo rũ. Ngay lúc nàng tinh thần xuống cấp, tưởng chừng một giây nữa là nàng rời khỏi thì tiếng nói trầm thấp, nam tính vang lên. " Thứ Ba tôi được nghỉ." Chương 2.1 Sưu tầm Tĩnh Vân đứng trước toà nhà đã hơn mười lăm phút, lòng bồi hồi. Căn nhà nằm ở ngoại ô thành phố, là một nhà ba tầng đã cũ với cái cửa ra vào sơn nước hồng đã sớm loang lổ, mấy bụi trường xuân đã héo vàng, khô cong bò đầy bên tường ngoài, bên trong sân chỉ trơ lại cơ man nào là cỏ dại cùng những dây leo. Nàng cúi đầu, nhìn tờ giấy trong lòng bàn tay, xác nhận lại địa chỉ không lầm mới hít sâu một hơi, vươn cánh tay trắng nõn ra run run ấn chuông. Tiếng chuông vang lên, nàng hoảng sợ, vội vàng thu tay lại. Đôi mắt trong veo nhìn vào bên trong cửa, khuôn mặt phấn nhỏ nhắn có chút khiếp đảm nhưng sự mong chờ vẫn cứ nhiều hơn. Bên trong nhà im ắng, không một chút động tĩnh. Nàng đứng ở ngoài cửa, đợi chờ kiên nhẫn. Bốn phía lá nhẹ nhàng rơi, cứ một lá lại một lá, nàng đếm tới cái lá thứ hai mươi mới lại vươn tay ra, cẩn thận ấn chuông thêm lần nữa. Tiếng chuông lại lần nữa vang lên. Vẫn chẳng có phản ứng gì. Nàng nhìn cái cửa gỗ sơn hồng, bỏ qua cái sân đầy hỗn độn, đứng dưới bóng cây gần nhà, hướng lên cái cửa sổ không nhìn thấy ai cả. Chậc, chẳng lẽ.... chẳng lẽ Giang Chấn không có ở nhà à? Nàng không chịu hết hy vọng, quyết định thử lại lần cuối cùng. Ba tiếng chuông vang lên, vang lại vang như thúc giục lòng người, nàng ấn chặt chuông điện, tai kiên nhẫn nghe tiếng chuông, ngón trỏ ấn đến nỗi mỏi nhừ, mãi đến lúc một âm thanh rung động rầm rầm bên tai mới dừng lại Một tiếng mắng lớn oang như sấm nổ bỗng từ phòng truyền ra. " Con mẹ nó! Đừng ấn nữa!" Hắn ở nhà! Nghe được giọng nói của Giang Chấn, mặt nàng liền cảm thấy nóng lên. Nàng vội vàng rụt ngón tay trắng trẻo lại khẩn trương ngoan ngoãn đứng chờ trước cửa. Tiếng mắng truyền ra, một lèo xuyên qua sân đi ra phía cửa ngoài. Cửa gỗ bị mở ra một cách thô lỗ, đánh mạnh vào tường, nước sơn hồng loang lổ hình như lại rơi ra một ít. Giang Chấn như một con mãnh sư bị chọc giận đến điên đầu, mắt tràn đầy những vằn đỏ, biểu tình đầy hung ác, tưởng chừng như sắp đem người ấn chuông ra bóp chết để ăn tươi nuốt sống. " Mẹ kiếp, ai vậy?!" Tiếng chửi bới vang ầm trời, làm Tĩnh Vân phải dùng hai tay bịt lỗ tai lại, rụt cổ vào, không ngừng giải thích, nhanh chóng nói rõ ý định. " Thực xin lỗi, quấy rầy anh sao? Cái kia ách, tôi tới lấy lại " nói mới được một nửa, lại bắt gặp "cảnh đẹp" trước mắt, nháy mắt đã im lặng. Nàng cứng họng, ngây ngốc nhìn Giang Chấn, con mắt trong veo vừa to vừa tròn nhìn chằm chằm. Oa, hắn không mặc quần áo! Đúng ra mà nói thì Giang Chấn không m
« Trang trước123456...27Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Yêu thương đi lạc
Này anh! Tôi không phải là ôsin Full
Hợp đồng yêu
Trả lại anh hạnh phúc
Nhỏ Là Đặc Biệt
1234...111213»
Bài viết ngẫu nhiên
* Chuyện tình chuồn chuồn
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
* Người Mỹ làm cái gì cũng sai
* Thiên Thần Nhỏ Của Tôi
* Kết Thúc Một Tình Yêu
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1644896 (+48 - 0.000242s.)
.