Old school Swatch Watches
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
03:11 - 15.03.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
15/03/25

Cô Vợ Xinh Đẹp Của Tôi Full



ra, quả nhiên thấy cô em gái của mình đang ngồi trước cửa sổ, si ngốc nhìn xe Giang Chấn đã đi xa. "Đừng nhìn nữa, sớm đi xa rồi." Nàng cầm cái túi hành lý màu hồng lên, nhét búp bê vải, kim khâu, quần áo vào. "Mau, cầm bàn chải đánh răng, khăn mặt của em trong phòng tắm lại đây." Tĩnh Vân ngoan ngoãn đi lấy bàn chải đánh răng, khăn mặt, trở về phòng cho khách thì phát hiện ra chị mình đã sắp xếp xong hành lí cho nàng. "Chị cả, làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì sao? Chúng ta phải về nhà à?" "Không, chỉ là chuyện công việc của bọn họ thôi, chúng ta cũng không phải về nhà." "Thế, thế ... thế giờ......" "Em ở lại đây, hắn mà rảnh, nhất định sẽ đến làm loạn. Cái gì mà kêu "Tôi đi một lúc sẽ về gặp cô ấy" chứ? Làm gì có chuyện đơn giản như vậy đã được gặp em, hừ hừ, hắn nghĩ đến là đẹp a!" Phượng Đình mười phần khí thế mắng, một tay cầm hành lý, một tay kéo em gái đi ra ngoài. Tĩnh Vân không dám phản kháng, chỉ có thể tùy ý để chị cả cứng rắn kéo nàng đi. Trong lòng nàng hoảng loạn, đi được một đoạn đường, mới dám mở miệng, giọng nho nhỏ hỏi: "Chị, chị cả, chị ... chị muốn dẫn em đi đâu vậy?" Chương 8.2 Sưu tầm Hai tuần sau, án kiện trong tay Giang Chấn, tạm thời ngưng lại. Nàng vẫn không trở về, không liên lạc với hắn, dù là cuộc nói chuyện điện thoại hay một cái tin ngắn ngủn cũng không hề có, hoàn toàn bặt vô âm tín. Hắn từng thử hỏi qua Lệ Đại Công. " Cô ấy ở đâu vậy?" "Không biết." Sắc mặt Lệ Đại Công không thay đổi trả lời. "Không biết hay là không thể nói?" hắn chớp mắt, nén giận hỏi lại. Lệ Đại Công ngừng ba giây, mới cười khổ mở miệng: "Không thể nói." Từ đấy trở đi, Giang Chấn không hỏi lại người bạn tốt thêm nữa. Sau hai tuần làm việc, hắn chỉ cảm thấy người vô cùng mệt mỏi lại cộng thêm cả phẫn nộ nữa nên cảm xúc sớm tích lũy đến mức sắp bùng nổ cả sang người bên cạnh. Hắn không thể ở trong nhà, không thể nghỉ trong gian phòng đó. Từ trong ra ngoài, tất cả bài trí nơi nơi đều lưu lại dấu vết của Tĩnh Vân, nàng làm vải trùm cho sô pha, làm gối ôm, làm rế lót chén bằng đăng ten, còn có vô số búp bê vải nữa, nhưng trong đó lại thiếu duy nhất búp bê tiểu Tĩnh Vân trong trang phục cô dâu, trên tủ tivi chỉ trơ lại có tiểu Giang Chấn, cô đơn ngồi một chỗ. Ngay cả ở trên bàn ăn, bình hoa vẫn còn lưu lại hoa nàng cắm. Giờ thì hoa đã héo rũ mà vẫn không thấy bóng dáng Tĩnh Vân đâu. Hắn không tới Lệ gia nữa vì hắn biết Phượng Đình chắc chắn sẽ không hé nửa miệng còn Lệ Đại Công thì lo với vợ nên cũng sẽ giữ bí mật với hắn. Không có lựa chọn nào khác, hắn sử dụng mạng lưới của tổ tình báo đặc vụ trong thời gian ngắn nhất đã tra ra nơi ở của Tĩnh Vân Nàng dưới sự an bài của Phượng Đình, hai tuần đó đã rời tới Đài Bắc, tạm thời tránh trung tâm thành phố ra, đến một thị trấn nhỏ trồng hoa để ở. Giang Chấn kiệt lực kiềm chế muốn vọt tới Lệ gia, bóp chết Phượng Đình vì xúc động. Nhưng hắn không làm thế, hắn khởi động xe, lái xe trong đêm rời khỏi nhà đi lòng vòng, vẫn đang nóng lòng vì đến giờ mà vẫn chưa tìm được cô vợ nhỏ. Lái xe tới thị trấn nhỏ thì sắc trời đã sáng. Đây một trấn nhỏ bình thường, nắng đẹp, là nơi trồng hoa cỏ, kinh doanh hoa là chính. Từ ngoài nhìn vào có thấy được một mảng lớn toàn hoa cúc, ngọn đèn trong đêm mãi không tắt, mọi người vận chuyển hoa cỏ, xe tải ngừng lại cho máy bơm tưới nước, không khí bên trong thoang thoảng hương hoa tự nhiên, làm cho người ta cảm thấy tươi tỉnh, dễ chịu. Đối với cảnh đẹp như vậy mà Giang Chấn lại coi không thấy. Hắn lái xe thẳng tới cảnh cục phía trước, nhanh chóng xuống xe, bước vào cảnh cục. Thị trấn nhỏ nên cửa của cảnh cục cũng không lớn, qua cửa đã nhìn thấy rõ nhân viên cảnh sát, vừa thấy đến hắn có huy hiệu cảnh sát, biết được đó là người có cấp cao, hắn lập tức đứng lên nhấc tay chào theo nghi lễ. "Cục trưởng của các anh ở đâu vậy?" "Trên tầng." Cảnh sát viên ngoan ngoãn trả lời, nhìn theo Giang Chấn đi lên tầng hai. Kiến trúc ở tầng hai được làm để có thể hứng nắng, độ ấm bên trong cũng dần dần tăng lên. Nhưng nhiệt độ có cao thì không khí vẫn rất thoải mái, hai người đàn ông cao lớn dựa vào cái ghế cạnh bàn, một người uống trà, một người ăn hạt dưa nói chuyện phiếm. " Ai là phân cục trưởng?" Giang Chấn hỏi. Một người đàn ông gò má cao, da sậm, chậm rãi nhấc tay, nhưng không quay đầu, miệng vẫn cắn hạt dưa. "Tôi muốn tìm người." Giang Chấn lãnh lùng mở miệng, ánh mắt lạnh như băng trừng đối phương. Người đàn ông kia chậm rãi xoay người, vừa nhìn thấy hắn thì khuôn mặt ngăm đen chậm rãi nổi lên một nụ cười kì quặc. " A, là Giang Chấn nha, hoan nghênh hoan nghênh a!" miệng hắn nhếch lên cười. "Anh còn nhớ rõ tôi chứ? Tôi là Trần Chí Minh nè, cùng học với anh ở trường cảnh sát." Một người đàn ông khác, mặc đồng phục phòng chữa cháy, uống vơi chén trà trong tay xong mới xoay người theo, khuôn mặt tuấn tú nở nụ cười không có chút ý tốt nào, như là đã sớm dự đoán được Giang Chấn sẽ tìm tới cửa. "Ế, đây không phải là tiểu phó đội trưởng đội Phi Ưng đặc vụ lừng lẫy nổi danh đó sao?" Thành Đại Nghiệp dựa lưng vào chiếc ghế, cắn hạt dưa cho vào miệng, xấu xa cười. "Xin hỏi, đội phó Giang đại giá quang lâm tới thị trấn nhỏ này của chúng tôi, muốn tìm người nào thế?" Nhận ra hai người đàn ông trước mắt này là "lão bằng hữu", sắc mặt Giang Chấn trầm xuống, càng lúc càng xanh mét. Hai người đàn ông này xác thực là bạn học trường cảnh sát của hắn. Trần Chí Minh cùng khóa, hắn cũng quen biết sơ sơ, chắc chắn sẽ giúp hắn tìm người. Nhưng kém hắn mấy khóa là Thành Đại Nghiệp thì chưa chắc. Ở trường cảnh sát, ai cũng có tâm huyết, chí hướng, giờ hắn đã quên mất nguyên nhân động thủ với mấy học đệ này rồi, chỉ nhớ rõ lúc đó hai người từng có xung đột vài thứ. Vì Tĩnh Vân, Giang Chấn đè nén cơn tức, trầm giọng mở miệng. " Lâm Tĩnh Vân." " Lâm Tĩnh Vân? Ai a? Là thế nào với anh thế?" "Vợ của tôi." hắn sắc mặt khó coi trả lời. Trần Chí Minh gật gật đầu, thông minh không tiếp tục truy vấn. Nhưng Thành Đại Nghiệp bên cạnh lại lập tức nắm chắc cơ hội, cố ý giả bộ kinh ngạc. "Là anh nói, anh không biết vợ mình ở đâu sao?" hắn xướng cao giọng lên, muốn lời nói của hắn có thể truyền khắp các phòng. "Ý là vợ anh bỏ anh à?" hắn nói xong lập tức cười ha ha. Giang Chấn lạnh lùng nhìn hắn, nếu không phải vì nóng lòng tìm Tĩnh Vân thì khẳng định hắn sẽ giải quyết tên dê con này rồi. Hắn quay đầu, nhìn Trần Chí Minh. "Trần Chí Minh, anh có biết cô ấy đang ở đâu không?" hắn xác định trăm phần trăm là Tĩnh Vân trọ ở thị trấn nhỏ này. Trần Chí Minh đang định mở miệng thì Thành Đại Nghiệp đã tiến sát lại, cánh tay vung lên, dúi đầu Trần Chí Minh xuống, kiên trì giữ lực mạnh, lên giọng nói. "Đợi chút, đợi chút, tôi chờ hôm nay đã lâu lắm rồi."Vẻ mặt hắn đểu giả, nhíu mày cười. "Giang học trưởng, Giang phó đội trưởng, đến đây, anh mở miệng cầu tôi đi! Tôi là đội trưởng ở cái phòng chữa cháy này, đây coi như là địa bàn của tôi, chỉ cần anh cầu xin tôi, tôi sẽ nói cho anh biết vợ anh đang ở nơi nào." Giang Chấn xiết chặt nắm tay, lạnh lùng trừng Thành Đại Nghiệp, nhìn ra người này muốn quấy rối hắn, ngăn cản hắn đi tìm người. Muốn hắn cầu người sao?! Đừng có mơ! Nháy mắt hắn đã quay đầu bước đi, một mình ra khỏi cảnh cục, quyết định sẽ từ từ hỏi, sớm hay muộn cũng có thể biết được nơi ở của Tĩnh Vân. Trong cái trấn nhỏ yên bình này nơi nơi đều lưu lại "dấu vết" của nàng! Một số học sinh tiểu học đội cái mũ nồi màu vệt quất, lưng đeo túi sách, vui vẻ tới trường. Trên mỗi cái túi sách đều đeo một chú gấu bông tinh xảo. Những con gấu bông đó đều rất xinh đẹp, và giống chủ nó y như đúc. Trên bàn của cửa hang tạp hoá còn bày ra nhiều mảnh vải in hoa, bên cạnh đó còn trang trí bằng
« Trang trước1...252627
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Yêu thương đi lạc
Này anh! Tôi không phải là ôsin Full
Hợp đồng yêu
Trả lại anh hạnh phúc
Nhỏ Là Đặc Biệt
1234...111213»
Bài viết ngẫu nhiên
* 14/2, yêu như người ta yêu nhau!
* 16 cuộc gọi nhỡ
* 22 tuổi, nên nhớ và quên những gì ?
* 3 giờ sau vụ tỏ tình
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1644420 (+506 - 0.000253s.)
.