XtGem Forum catalog
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
20:50 - 15.03.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Chân lý cuối cùng của cuộc đời này là: Tình yêu là sống và sống là tình yêu.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
15/03/25

Cô Vợ Xinh Đẹp Của Tôi Full



nhưng mà nàng vẫn đứng yên một chỗ, nhìn xa về hướng xe đi lo lắng cho an nguy của Giang Chấn. Phượng Đình xoay người định đi vào nhà, nhìn vẻ mặt lo lắng của nàng còn tưởng rằng nàng đang lo lắng cho anh rể. " Ai a, yên tâm yên tâm, đừng lo lắng cho anh rể em, anh ấy sẽ không có việc gì đâu." Phượng Đình giữ vững tinh thần, đẩy nàng vào nhà. "Chị chắc vậy sao?" nàng nhíu đôi mày thanh tú, nhịn không được quay đầu, cho dù nàng nhìn không thấy bóng dáng xe vẫn luyến tiếc thu hồi tầm mắt lại. Ô, nếu anh rể không có việc gì thì Giang Chấn cũng sẽ không sao phải không?! " Đương nhiên." Chị cả trả lời thế nhưng cũng không thể trấn an được sự lo lắng của Tĩnh Vân. Lo lắng của nàng giống như là một tảng đá lớn, sau khi rời tầm mắt ra khỏi Giang Chấn, đã đè nặng trong lòng nàng. Sau tiệc nướng, không có chút tin tức nào về Giang Chấn. Bắt tội phạm phạm lớn, sự tình không phải là việc nhỏ, toàn thể người trong đội đặc vụ phi ưng đều căng thẳng, toàn lực truy bắt công tước, bận tối mày tối mặt. Tĩnh Vân lo lắng, thậm chí còn gọi điện thoại cho đại tỉ hỏi thăm, phát hiện ra ngay cả anh rể cũng không liên lạc với chị cả. Sầu lo cùng suy nghĩ cứ dày vò nàng làm nàng không muốn ăn, mà ăn cũng không vào. Lịch mỗi ngày đều xé nhưng tin tức về Giang Chấn vẫn không có. Rồi, một ngày nào đó, nàng lại xé lịch và phát hiện ra một sự việc. Nguyệt sự chậm. Nàng nhìn vào ngày trên lịch, một trận rét run đập vào lưng. Chuyện này chưa bao giờ phát sinh như thế, nguyệt sự của nàng luôn luôn chuẩn xác, chưa bao giờ chậm. Nàng lo việc hôn sự của chị cả, làm chuyện đó với Giang Chấn, tâm hồn thiếu nữ cũng không yên, nhưng đến lúc này mới giật mình thấy nguyệt sự đã muộn hơn một tháng. Những ngày kế tiếp càng gian nan. Nàng mỗi ngày xé lịch ngoại trừ cầu nguyện cho Giang Chấn bình an, còn phải cầu nguyện cho "bác Nguyệt" của mình nhanh tới thăm. Nhưng trời cố tình không theo nguyện vọng của nàng, vô luận nàng cầu nguyện thế nào, khổ sở chờ đợi thế nào, Giang Chấn cùng 'bác Nguyệt' vẫn không có một chút tin tức. Ngày hai mươi lăm, nàng vì phiền lòng mà khâu hỏng một con gấu, nối nhầm tay nó vào chân. Ngày hai mươi bảy, nàng phụ trách nấu cơm, lại không yên lòng, thiếu chút nữa thiêu cả phòng bếp. Ngày hai mươi tám, nàng quyết định chờ thêm ba ngày nữa, nếu "bác Nguyệt" vẫn không đến, nàng sẽ kiên quyết đi xác nhận lại. Ngày ba mươi mốt, nàng cả đêm không chợp mắt, sáng tinh mơ đã ra khỏi cửa, bắt ba lần xe buýt, đến một làng thật xa, vào một siêu thị mini, mua một que thử thai. Về nhà, nàng trốn vào trong phòng tắm, hai tay run run, theo hướng dẫn sử dụng trong hộp giấy, đọc từng chữ một, lại dựa theo chỉ thị, làm xong trình tự trong giấy, liền nín thở tập trung lo lắng chờ đợi kết quả. Một vạch màu lam xuất hiện trên que thử. Khoảng năm giây sau, một cái vạch hồng cũng chậm rãi, chậm rãi hiện lên. Hai vạch! Nàng cầm tờ hướng dẫn, run run mở ra, xác nhận dòng chữ trên đó. Bất luận là vạch thẫm màu hay nhạt màu hiện ra, nếu có hai vạch xuất hiện thì đều thể hiện bạn đã mang thai. Miệng nàng nửa mở, nhìn lại bản hướng dẫn, lại cầm que thử, nhìn vào hai vạch trên đó, không ngừng dụi mắt để xem xem mình có bị hoa mắt nhìn lầm hay không. Nhưng mà bất luận nàng xoa bao nhiêu lần đi chăng nữa, hai vạch vẫn cứ rành rành ở đó, mãi không biến mất. Trận đả kích này làm toàn thân nàng như nhũn ra, vô lực ngồi than thở ở trong phòng tắm, ngẩn người nhìn que thử thai. Thảm rồi, cái này có thể gây ra " án mạng" đó!!! [1"> Thân hữu: Người thân Chương 4.1 Sưu tầm Sau khi kiểm tra, biết mình mang thai, Tĩnh Vân lại càng đứng ngồi không yên. Nàng nhặt que thử thai, bản hướng dẫn cùng với hộp giấy lại, mang tới gần phòng mình, giấu ở nơi kín đáo nhất, không dám lưu lại một chút dấu vết nào trong phòng tắm. Trời ạ, mang thai! Nàng thế mà lại mang thai ! Hoá ra không muốn ăn, với thân thể không khoẻ không phải do suy nghĩ quá nhiều, mà là do trong thân thể nàng, đã xuất hiện thêm một sinh linh nhỏ nữa. Nàng đương nhiên biết rõ, phụ nữ không phải dựa vào một cái dấu chân lớn để có tiểu bảo bảo mà là do không phòng tránh khi làm chuyện đó nên mới mang thai. Nhưng nàng không thể lường được là mình vừa mới nếm thử trái cấm một lần đã "trúng thưởng" ngay. Tay chân Tĩnh Vân hoàn toàn hoảng loạn. Nàng không dám tưởng tượng, nếu để cho ba mẹ biết, cho em trai mình biết, cho chị cả biết thì...... Nhớ tới chị cả, Tĩnh Vân nhịn không được rùng mình một cái. Mẹ thân thể gầy yếu, thường xuyên vào bệnh viện, mấy chục năm cũng chỉ như một ngày ba luôn cẩn thận che chở cho mẹ nên từ việc lớn tới việc nhỏ trong nhà, bao gồm cả việc quan tâm tới em trai em gái đều là một mình chị cả ôm lấy hết. Từ nhỏ đến lớn, chị cả luôn chăm sóc tỉ mỉ cho nàng, chỉ cần có ai dám khi dễ nàng, chị cả sẽ vì nàng đi lấy lại công đạo, đánh cho kẻ đó đến mặt mũi bầm dập. Lúc này mà chị ý biết, nàng sớm đã bị Giang Chấn " ăn" , khẳng định sẽ nổi trận lôi đình, giận hắn mãi mất thôi. Sau cả một đêm suy nghĩ, Tĩnh Vân quyết định, tạm thời bảo vệ bí mật này, đi tới bệnh viện phụ sản cẩn thận kiểm tra trước đã. Sáng sớm mùa đông, ngoài cửa sổ gió lạnh thổi vù vù, phủ lên người cái áo khoác nhung dương, lại đeo thêm một cái khăn quàng cổ, từ đầu đến chân bao ấm áp nàng mới cầm túi vải lên, thay đôi giày vải đi cho thoải mái. Trong phòng khách không có một bóng người, ba mẹ hẳn là còn trong phòng ngủ, nàng âm thầm thấy may mắn, bàn tay nhỏ bé cầm cái chốt cửa, đẩy cửa chính ra, nhanh chóng chuẩn bị rời đi Nhưng ngoài cửa lớn, lại gặp một người. Một người đàn ông. Người mà nàng luôn nhớ, luôn mong nhưng hiện tại lại không muốn gặp nhất, là người đàn ông này. Giang Chấn! Tĩnh Vân toàn thân cứng ngắc, hai mắt mở to ra, khuôn mặt nhỏ nhắn nháy mắt đã cắt không còn một giọt máu. Vài giây tiếp theo, nàng kinh hoảng muốn thoái lui không thích chạm mặt Giang Chấn, đóng phịch một tiếng cái cửa lại. Làm sao có thể là hắn được? Hắn tới làm cái gì chứ? Hắn tìm đến nàng sao? Hay hắn biết nàng mang thai ? Không không không, hắn không có khả năng biết. Thế, hắn tới làm gì? Tới hỏi nàng có nhớ hắn không à, hay là đến hôn nàng? Tĩnh Vân dựa lưng vào cửa, ôm chặt lấy cái túi vải, kinh hoảng không nghĩ được gì. Cốc! Tiếng đập cửa đột nhiên vang lên, mạnh đến nỗi làm nàng sợ nhảy tưng lên, xoay người nhìn vào cái cửa. Cốc, cốc! Giang Chấn gõ cửa. Nhà nàng rõ ràng có chuông mà hắn lại không ấn, cố ý muốn gõ cửa. Tiếng gõ cửa cực kì có quy luật, không nhanh cũng không chậm, lực gõ có nặng có nhẹ, một tiếng tiếp nối một tiếng, cứ như nếu nàng không chịu mở cửa thì hắn cũng sẽ vĩnh viễn đứng đó mà gõ vậy. Cốc, cốc, cốc, cốc, cốc, cốc, cốc, cốc, cốc! Tiếng đập cửa vang lên, gõ vào đầu nàng làm nàng run run, dạ dày siết chặt lại. Cái tiếng đó cứ quanh quẩn trong phòng khách, nếu nàng không mở cửa thì chỉ một lát sau, khẳng định ba mẹ đi ra xem mất. Không thể làm gì được nữa, nàng đành vươn bàn tay nhỏ bé lạnh như băng ra nắm lấy chốt cửa, chậm rãi mở ra. Giang Chấn vẫn đứng ở ngoài, cuối cùng cũng buông tay, không gõ cửa nữa. Cặp mắt đen nhìn nàng, trên khuôn mặt tuấn tú có mấy phần giận dỗi. " Làm sao mà em vừa thấy tôi tới liền đóng cửa lại vậy?" hắn mở miệng trước, chất vấn nàng với vẻ bất mãn. Sau khi bắt được Công tước, tổ đặc vụ lại mất một chút thời gian nữa để cùng FBI thảo luận, thẩm vấn quá trình đã xảy ra. Lần này cuối cùng FBI cũng nhận lỗi, không cam tâm tình nguyện giao lại quyền ưu tiên thẩm vấn. Hắn cố gắng nhanh chóng xử lý xong công việc để đến tìm nàng. Ai ngờ, người phụ nữ nhỏ bé này vừa thấy hắn đến, cứ làm như nhìn thấy quỷ vậy, sợ tới mức mặt trắng bệch ra còn đóng cửa mạnh vào, làm cho hắn cảm tưởng bị một cái bát úp chặt không nhấc ra được. Tĩnh Vân thấp thỏm không
« Trang trước1...910111213...27Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Yêu thương đi lạc
Này anh! Tôi không phải là ôsin Full
Hợp đồng yêu
Trả lại anh hạnh phúc
Nhỏ Là Đặc Biệt
1234...111213»
Bài viết ngẫu nhiên
* 14/2, yêu như người ta yêu nhau!
* 16 cuộc gọi nhỡ
* 22 tuổi, nên nhớ và quên những gì ?
* 3 giờ sau vụ tỏ tình
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1645410 (+562 - 0.000295s.)
.