Pair of Vintage Old School Fru
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
04:50 - 09.05.2024
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
09/05/24

Chưa bao giờ em ngừng yêu anh



Anh và em quen nhau khi em còn là cô bé lớp 10Ngày ấy em vừa chia tay mối tình đầu,  chán nản,  em lao đầu vào game như để tìm niềm vuiThế rồi em gặp anh, anh chơi ko tồi chút nào, chế độ ngẫu nhiên ghép cặp,  em tự dưng mmuốn được ghép cặp với anh :’3Anh trêu em, cũng làm quen, gọi em 1 cách rất dễ thương “Pé” còn em trêu anh là “Ku” anh ngại nhưng vẫn nói chuyện với em rất vuiAnh add yahoo, từ đấy chúng mình nói chuyện nhiều hơn,  chưa thân thiết nhưng rất muốn gặp anh, anh thường onl muộn nên em đợi rất lâu rồi mới ngủAnh thích trêu em, anh nói anh thích em, nhưng em chỉ nghĩ là anh đùa thôi,  vì khoảng cách địa lí của chúng mình chẳng gần tẹo nào :sAnh ở hải phòng, sinh năm 1993, học đại học hàng hải, con nhà khá giả,  1 mình mẹ anh vừa quản lí công ty đồ gỗ nội thất kiêm 1 shop thời trang, anh hằng ngày chỉ có 3 việc ăn, chơi,  ngủ,  thích thì đi học, bar biếc là chuyện thường xuyên – đúng kiểu con nhà giàu em ghét,  chỉ biết dùng tiền vào những trò vô bổEm ở hà nội,  sinh năm 1996, học cấp 3, nhà bình thường đủ ăn đủ mặc,  sống vui vẻ,  hay cười,  học hành ngoan ngoãn theo yêu cầu của bố mẹAnh và em nói chuyện,  tâm sự nhiều. Dần dần những cuộc vui chơi thác loạn của anh đã được thay thế bằng những đêm chat chit tới tận khuya mà chẳng muốn ngủ.  Em muốn ngủ mà anh cứ níu nói chuyện thêm chút nữa đi để rồi đi học em lăn ra ngủ gật.  Anh tưởng là 1 dân chơi khó ưa, nhưng tiếp xúc lâu em thấy anh đáng yêu quá,  lúc nào cũng rất dí dỏm,  sợ em giận anh, nhường nhịn em dù chưa là gì của nhau. Anh thật sự sống nội tâm,  là con trai nhưng anh thật thà thừa nhận nỗi sợ về bóng tối với em, không tỏ ra sĩ diện như nhiều người khác, anh dần kể cho em nghe về cuộc sống của anh, bố anh – người anh yêu quí nhất mất đi ngày anh học lớp 9. Anh rất buồn,  trước đây bố mẹ không hạnh phúc,  mẹ cũng mải lo bươn chải việc công ty, không có thời gian quan tâm đến anh, anh như đứa trẻ rơi nước mắt nhiều lần nhưng nhất định ko chia sẻ với ai. Cuộc sống nơi đất Cảng,  lắm đổ máu,  tệ nạn, khiến anh phải gồng mình lên,  bọc tâm hồn lại để ai cũng phải nể mình,  mới có chỗ đứng trong giới ăn chơi. Anh không có được những người bạn thật sự, hoạ chăng gọi là anh em khi đánh nhau thì có mặt để giúp đỡ,  nhưng cũng bởi anh có tiền,  nên mới được như vậy.  Đã có ai thực sự bên anh để anh chia sẻ bớt nỗi buồn đâu. Rồi cũng tới ngày em nhận lời yêu anh. Nhưng em lúc bấy giờ là kẻ độc ác,  em yêu anh vốn chỉ để quên đi hình bóng người yêu cũ. Thế rồi có ngày em nói sự thật ấy với anh, em quay lại với người yêu cũ,  chỉ biết nói xin lỗi anh. 1 bản nhạc từng nghe thì kết thúc vẫn k thể thay đổi. Em và người cũ vẫn chia tay, em chán và cũng không gọi gì cho anh. Vào 1 đêm,  chuông điện thoại reo và em chợt thấy tên anh, em mở tin nhắn và biết tin anh vừa bị tai nạn,  vết thương xoàng thôi nhưng anh nhớ em. Em gọi lại cho anh, anh trách em nhiều vì sao lại đối xử với anh như thế. Em chỉ im lặng vì em sai. Anh kể về những ngày anh vùi mình vào thuốc lá, rượu,…để quên em. Em thấy thương và không muốn hủy hoại 1 con người nên chấp nhận quay về bên anh dù tình yêu không có.  Cuộc sống cứ trôi đi,  số tin nhắn của 2 đứa ngày càng tăng lên,  rồi có hôm đăng kí 200 tin nhắn mà vẫn không đủ,  a và em nhảy au cũng phải cùng nhau, anh không cho em chơi 1 mình sợ em lại nói chuyện với người con trai khác,  anh gen =)) . Tình yêu dành cho anh có lẽ chưa đủ lớn nhưng ở bên anh, em thấy vui và em hi vọng.  Bởi cái cách anh yêu thương em, khác lắm,  không chút sĩ diện,  tất cả anh chỉ muốn em vui, anh nghe em không ăn chơi,  không bar, cả ngày ở nhà đợi em đi học về để nhắn tin, gọi điện.  Ở xa nhau là thế, nhưng em và anh tin tưởng nhau tuyệt đối, dần cũng xưng hô vợ chồng thân thiết.  Anh rất thích trêu em, có những lần cứ cười nắc nẻ trong điện thoại làm em vừa tức vừa buồn cười.  Em cũng rất thích tiếng cười của anh. Anh hay nói yêu em để em biết anh thích em nhiều lắm,  xem ảnh em lúc nào cũng bảo em xinh. Anh bảo em đã làm thay đổi cuộc sống của anh. Anh hứa sẽ xin phép mẹ xuống hà nội gặp em, nhưng không được. Năm ấy anh có hạn, anh nhất quyết đòi xuống mà em và mẹ không cho, anh vừa sợ em buồn vừa phải ngậm ngùi nghe lời kẻo em giậnVốn là đứa học sinh, em còn ham chơi, chưa suy nghĩ được nhiều.  1 thời gian em bắt đầu chán,  em nhắn tin gọi điện cho anh ít dần,  anh dường như cũng hiểu.  Anh tìm cách đi thực tập ngoài biển,  nhiều đợt,  mỗi lần về chỉ nhắn tin được với em một chút.  Lên yahoo, em nhận được tin off, anh nói ở nhà có gắng ăn uống đầy đủ,  lúc nào buồn thì tìm đến anh, anh không làm phiền em nhiều nữa.  Tự dưng em thấy hụt hẫng như sắp mất đi điều gì đó rất quan trọng.  Em mới biết là em sợ mất anh . Nhưng anh đi rồi,  đợt ấy anh đi lâu,  em ở nhà chỉ mong ngóng ngày anh về để nói em nhớ và yêu anh. Nhưng có lẽ,  anh đã quen với việc em thờ ơ nên anh cũng chỉ ậm ừ́ đồng ý không xa em nữa. Em chủ động nhắn tin cho anh nhiều hơn,  quan tâm anh nhiều hơn,  chẳng thiếu những lần cãi nhau, nhưng anh dễ giận mà cũng dễ quên,  anh không bao giờ giận em, chỉ mỗi em nhõng nhẽo, anh dỗ không được thì anh bực. Nhìn thế thôi mà lạnh lùng lắm í,  chẳng thèm dỗ em nữa,  để em nhớ,  mấy phút sau lại tò tò nhắn tin nịnh rồi xin lỗi anh. Anh bảo anh không giận,  thậm chí anh rất khoái vì được em khen, em nịnh.  Anh bảo em nịnh anh rất giỏi,  mà anh lại thích được nịnh chứ to tiếng với anh là chẳng giải quyết được gì. Anh đáng yêu đến nỗi em không nhịn được cười,  chỉ cần có cái mụn thôi là anh kêu loạn cả lên,  anh sợ xấu sẽ làm em xấu hổ với bạn bè, anh muốn anh đẹp trai để em được tự hào. Ngày nào cũng chăm chỉ uống sữa,  làm dáng có kém gì con gái đâu cơ chứ =))) Yêu nhất mỗi lần em muốn giảm cân, anh nhất quyết không cho, anh bảo để anh xuống,  anh ôm cho ấm. Anh dọa nếu em giảm cân anh ra đường bị tai nạn,  em là gét nhất trò thề độc của anh nên phải ngoan nghe lời anh thôi.  Vì em yêu anh, thực sự lúc ấy,  trái tim em toàn vẹn dành để yêu anh. Có qua giông tố mới rõ lòng nhau. Anh gặp chuyện không may, anh vốn đã sức khỏe không tốt,  anh phát hiện anh bị bệnh lao. Anh đã phân vân muốn em dừng yêu anh, vì căn bệnh lây nhiễm này.  Em không suy nghĩ nhiều,  phần vì em bị 1 chút ảnh hưởng của tiểu thuyết,  phần vì anh thế này cũng tại em, phần vì em tin chỉ cần cố gắng nhất định bệnh sẽ khỏi,  phần vì em sợ em xa anh rồi,  anh sẽ cô đơn,  dễ vấp lại quá khứ nnhưng phần lớn nhất chỉ đơn giản là vì em yêu anh. Bất cứ ai cũng có thể nói em ngốc,  em lụy tình,  nhưng em nghi nếu là yêu thật lòng thì có lẽ ai cũng sẽ chọn cách giống em, em tin tình yêu của mình có thể giúp được anh.Anh nghe lời em, chịu uống thuốc và bỏ hết rượu bia. Em và anh vẫn hạnh phúc,  vẫn suốt ngày dính lấy cái điện thoại,  thấm thoát cũng được 2 năm dù chưa thể 1 lần gặp nhau, chỉ nhận dạng qua tấm ảnh chụp mà thôi.  Có nhau, cuộc sống của em và anh có ý nghĩa hơn bao giờ hết. 2 năm thì chưa ngày nào điện thoại của em thiếu tiếng rung của tin nhắn,  tiếng chuông báo hết pin của điện thoại, chưa bao giờ là đủ cho những giây phút bên nhau.  Qua tin nhắn,  em và anh cũng biết ôm,  hôn bằng những kí tự cute, nhưng anh bảo anh không chán chút nào,  anh luôn nghĩ về em là anh thấy vui lắm.  Em thấy mình cũng tài quá,  1 mối quan hệ ảo mà có sức sống quá mãnh liệt.  Em với anh hay nói về chuyện tương lai, thỉnh thoảng anh lại đề nghị lấy anh nhé.  Mà biết rõ câu trả lời của em là không được rồi,  em bảo em còn phải học,  xong em nói ra rồi lại xị mặt ra rõ đáng gét,  e dỗ thì cứ được thể mặc cả tuổi lấy chồng của em. Từ 25t, nhờ những cử chỉ đáng yêu khiến nta không thể không yêu được,  em đồng ý tuổi 22 cho anh rước em về làm của nợ.=)) đấy xong như kiểu em hư lắm í,  lại còn đòi thi xong đại học là 2 đứa đính hôn luôn,  anh nói anh sợ mất em lần nữa…. anh thoáng buồn,  em biết anh sợ lịch sử lặp lại,  em như tội đồ ấy,  lại phải đáng yêu để làm anh quên chuyện không vui, em hứa sẽ không rời xa anh, không buông tay anh, luôn đứng cạnh bên anh dù ai nói gì đi nữa,  em yêu anh và anh cũng vậy.  Anh khác với ny cũ.  Dù em làm gì đúng hay sai, anh không bao giờ trách hay dạy dỗ em, chỉ đứng về phía em, em luôn đúng vì em là người anh yêu nhất.  Đấy,  anh cứ đáng yêu thế này,  làm sao em không yêu được chứ,  em hi vọng 1 ngày anh xuống hà nội,  em sẽ khiến anh thật vui và chẳng muốn xa em đâu… Anh nghĩ về tương lai,  dù không tin lắm nhưng em rất vui và hạnh phúc.  Anh bắt đầu học việc công ty, phần để giúp mẹ theo lời em, phần vì anh muốn mai này biết làm việc để cho em 1 cuộc sống đủ đầy,  không thiếu thốn.  Anh người lớn hơn. Ít nói và cũng ít thể hiện tình cảm với em như trước,  nhưng em thông cảm,  vì áp lực công việc cũng nhiều khiến anh mệt mỏi,  thêm chuyện gia đình khiến anh không vui nhiều.  Em thì cũng đi học nhiều hơn chuẩn bị cho kì thi đại học,  chỉ mong đến toi để 2 đứa được tíu tít nhắn tin, em có trách nhiệm phải làm anh vui , giải tỏa mệt mỏi cho anh vì em là vợ anh mà. Hihiii. Tính tình anh thay đổi nhiều,  hay cáu gắt và ít nói hơn.  Anh có tính xấu là hay bi quan, yêu 1 người lạc quan như em mà anh chẳng khá lên được gì cả.
12Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Mẫu đơn, xin đừng khóc
Xin đừng buông tay
Chồng ơi! Bắt máy đi. Vợ sắp phải đi rồi !
Có ai đó nói là sẽ đợi…
Đi bên em mãi nhé !
1234...293031»
Bài viết ngẫu nhiên
* You ah! Tui...Tui yêu you
* Yêu thương là điều không đơn giản
* Yêu thuong không chỉ bằng lời nói
* Yêu thương đi lạc
* Yêu thương đi lạc
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1423732 (+130 - 0.000231s.)
.