XtGem Forum catalog
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
13:16 - 18.05.2024
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Đang yêu bổng căm ghét là còn yêu một cách âm thầm tha thiết.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
18/05/24

Cánh Cửa Vào Hại Học



Tác giả: Kim Tam Long

Ngọc ngoạc mồm ra ngáp liên tục, suýt nữa thì sái cả quai hàm khi nhìn vào quyển sách, chuẩn bị cho kỳ thi tuyển sinh đại học sắp tới. Nàng có thể vào Internet cả ngày để đọc những câu truyện về tình yêu, chơi game hoặc chat với bạn bè cũng được nhưng chỉ cần ngồi học bài một lúc là nàng đã lăn ra ngủ và ngáy như sấm...Đôi lúc nàng cũng tự hỏi quyển sách ôn thi sao nó giống như liều thuốc ngủ vậy, cứ đọc được vài dòng là hai mắt cứ díp vào không tài nào mở ra được.
Cánh Cửa Vào Hại Học - ForLam.Wap.Sh
Cánh Cửa Vào Hại Học

Bà Như – mẹ của Ngọc - bước vào phòng, đặt bát súp hải sản lên bàn học của con gái và nhẹ nhàng:

- Học mệt quá hả con, khổ thân con gái tôi, gần 12 giờ đêm rồi đấy! Con ăn tạm bát súp lấy sức rồi mai học tiếp cũng được. Cố như vậy nhỡ ốm thì khổ.

Ngọc đang lơ mơ ngủ nhìn thấy bát súp là món ưa thích, nàng cầm lên thổi phù phù cho đỡ nóng rồi húp 2 hơi hết sạch cả bát mà chẳng cần phải dùng đến cái thìa. Nhưng tất nhiên đó chỉ là ở nhà thôi, còn đi với các bạn trai cùng lớp thì nàng lại hoàn toàn khác. Lúc đó, cũng với bát súp thế này thì nàng dùng thìa đút từng miếng nhỏ vào miệng và nhai thật chậm sao cho không hở cái răng nào ra để giữ duyên. Cũng giống như khi mặc váy, lúc đi ra ngoài thì nàng luôn ngồi vắt chéo chân để giữ ý tứ, nhưng ở nhà thì sẵn sàng co cả hai chân lên bàn học để chat với bạn bè cho thoải mái.

Nàng đặt cái bát lên bàn rồi phụng phịu với mẹ:

- Hơn 10 ngày nữa là lên Hà Nội thi rồi, con học nhiều mệt lắm mẹ ạ! Bố mẹ cứ muốn con thi trường Kinh tế, trường đó lấy điểm cao lắm...chẳng may con trượt thì sao! Con mà trượt là lỗi của bố mẹ đấy chứ không phải con đâu nhé...

Bà Như vội vàng:

- Ấy chết, gở mồm gở miệng! Chưa thi mà đã nói trượt cho xúi quẩy ra. Bố mẹ đã tính toán hết rồi, 6 năm nữa bố mày mới nghỉ hưu, năm sau là ông ý lên Giám đốc rồi, mà theo cơ cấu ở cơ quan hiện nay đang thiếu nhiều vị trí ngành đó, mày học xong ra trường thì về đây bố mày sẽ sắp xếp cho một vị trí tươm tất thì ông ý về hưu là vừa. Bây giờ việc của mày là phải cố gắng vào thi cho tốt là được, còn lại bố mẹ lo hết.

Ngọc nhăn mặt nhìn mẹ:

- Nhưng con thấy nhiều trường cũng đào tạo về ngành như thế mà điểm lại thấp hơn, tại sao cứ nhất khoát là trường đó...

Ông Hùng bước vào phòng, nghe thấy con gái nói vậy liền nghiêm giọng:

- Con bé này lạ nhỉ, năm nào cũng là học sinh khá giỏi mà lại mất tự tin thế à. Vào học trường đó thì mới oai hiểu chưa, còn nếu chẳng may có trượt thì cũng còn đỡ hơn, tôi đỡ bị mang tiếng ở cơ quan. Thà mang tiếng con mình trượt trường điểm còn hơn trượt trường vớ vẩn...

Thật ra ông Hùng nói đúng, mấy năm học con gái ông toàn nhận được giấy khen nhưng không phải vì học giỏi mà đơn giản bạn của ông là giám hiệu của nhà trường... Để động viên khích lệ tinh thần học tập, cứ mỗi năm tại cơ quan ông lại tổ chức gặp mặt con em cán bộ nhân viên để trao quà và tuyên dương những cháu có thành tích khá và giỏi. Cái cảm giác đưa con mình đến cơ quan, đứng trước cả hội trường nhận phần thưởng và được tuyên dương trước tiếng vỗ tay của tất cả mọi người thì có niềm vinh dự nào bằng. Con cái là niềm tự hào của cha mẹ, các cán bộ nhân viên tại cơ quan đua nhau khoe con cũng như khoe thành tích học tập của con mình với nhau, con đua nhau học thì ít mà bố mẹ đua nhau thì nhiều, ai cũng muốn con mình phải giỏi hơn con nhà người khác mà ít quan tâm đến thực lực của chúng.

Mới đầu thì cơ quan ông quy định cứ cháu nào học sinh giỏi thì được quà và phong bì 200 nghìn đồng, nhưng về sau nhiều học sinh giỏi quá, nhất là các cháu học sinh tiểu học, quỹ khen thưởng của cơ quan không đủ để chi. Hỏi những gia đình có cháu nào đang học lớp 1, lớp 2 thì y như rằng đều là học sinh giỏi...Một lớp tiểu học có hơn 40 cháu thì có đến 38 học sinh giỏi, còn lại là tiên tiến thì làm gì có cháu nào học dốt. Chính vì vậy, ông Hùng phải quy định lại là học sinh giỏi cấp 1, cấp 2 chỉ được thưởng 100 nghìn thôi, còn học sinh khá giỏi cấp 3 thì mới được 200 nghìn.

Ông đang là Phó giám đốc, lại là người đứng ra phát động phong trào thi đua và phát phần thưởng cho các cháu, chẳng lẽ con gái ông lại không có thành tích gì thì ông còn mặt mũi nào nhìn ai nữa. Mười quan tiền công không bằng một đồng tiền thưởng, tiền thì ông không thiếu, cái quan trọng là ông muốn để cho cơ quan biết rằng con gái ông học giỏi để ông được tự hào với mọi người.

Bà Như nghe chồng nói vậy liền động viên con gái:

- Bố mẹ đã đi xem bói cho con rồi, thầy đã làm lễ cúng và phán là kiểu gì năm nay con cũng đỗ đại học, con cứ yên tâm mà thi không phải lo gì hết...

Ông Hùng tiếp lời:

- Cả xã mình chẳng ai sướng như chị, tôi tạo mọi điều kiện để chị tập trung vào học, mời cả gia sư giỏi về kèm riêng, sau này ra trường thì tôi bố trí luôn việc cho. Cô tưởng xin việc bây giờ mà dễ à, đầy đứa học xong không trụ lại được thành phố vì không có việc làm, mò hết về quê. Phòng tổ chức hành chính thì hồ sơ xin việc chất thành từng đống kia kìa, cơ quan đang thừa đầy người ra thì nhận thế nào được nữa. Tôi nói vậy để chị biết đường mà cố gắng vào!

Nói xong ông Hùng ra ngoài, bà Như nhìn con gái dặn dò:

- Bố mẹ cũng chỉ biết tạo điều kiện hết mức như vậy thôi, à còn cái khoản ăn uống thì cũng phải kiêng khem, ví dụ như trong thời gian này phải tuyệt đối kiêng: Chuối, khoai...dính vào cái đó đen lắm.

Ngọc phụng phịu:

- Những món đó toàn là món con thích, chiều con vừa ăn 2 cái kem chuối rồi, mà ăn cái đó cũng bổ mà...

Vốn là người mê tín, nghe thấy con nói vậy bà Như cau mày lại mắng:

- Thôi chết rồi, sao mày dại thế con, ai đi thi cử cũng đều kiêng các thứ đó mà mày lại ăn hả, xui xẻo lắm con ơi. Tí nữa ra súc miệng ngay, mẹ nói lại là cấm, cứ cái gì tròn tròn dài dài là cấm hết...không chỉ Chuối, Khoai mà cả Lạc, xôi đỗ đen, trứng vịt lộn, cắt tóc, cắt móng tay là phải kiêng hết kẻo đen, có kiêng có lành hiểu chưa...

Nói xong bà Như cũng về phòng ngủ, để cho con gái nghỉ ngơi sau những giờ học ôn thi căng thẳng. Thấy mẹ đi khỏi, Ngọc chạy ra chốt cửa phòng vào và leo tót lên bàn học mở máy tính vào facebook chém gió với mấy đứa bạn cho đỡ buồn ngủ.

Hôm sau tại cơ quan, vừa ngồi vào bàn làm việc ông Hùng nheo nheo mắt đọc tờ báo viết về kỳ thi tuyển sinh đại học sắp tới, dáng người ông tong teo, gầy còm vì bệnh dạ dày lâu năm. Cậu Vũ nhân viên gõ cửa phòng bước vào nhìn ông Hùng và thốt lên:

- Dạ em chào sếp ạ, trời ơi nhìn sếp ngồi đọc báo trông oai phong lẫm liệt thế, cứ như Quan công đang đọc sách xuân thu vậy, nhìn sếp càng ngày càng trẻ khỏe ra đấy ạ, ước gì sau này em cũng được phong độ như sếp. Để em pha ấm trà rồi sếp chỉ giáo cho em mấy ván cờ tướng, sếp đánh cao cờ quá, cả cơ quan mình không ai đỡ nổi.

Ông Hùng đặt tờ báo xuống rồi tủm tỉm cười hãnh diện:

- Dạo này có tuổi rồi nên sức khỏe không được như trước nữa, nên phong độ cũng giảm đi đôi chút. Bây giờ lại thêm cái bệnh trĩ nên ngồi lâu khó chịu lắm, tuần sau đưa con bé Ngọc nhà tôi lên Hà Nội thi đại học, nếu có thời gian thì tôi đi cắt luôn cho đỡ đau, lúc đó thì ngồi chơi cờ thoải mái.
123Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Mẫu đơn, xin đừng khóc
Xin đừng buông tay
Chồng ơi! Bắt máy đi. Vợ sắp phải đi rồi !
Có ai đó nói là sẽ đợi…
Đi bên em mãi nhé !
1234...293031»
Bài viết ngẫu nhiên
* Chuyện tình chuồn chuồn
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
* Người Mỹ làm cái gì cũng sai
* Thiên Thần Nhỏ Của Tôi
* Kết Thúc Một Tình Yêu
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1425960 (+186 - 0.000156s.)
.