XtGem Forum catalog
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
02:22 - 21.04.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
21/04/25

Vì em là búp bê của tôi!!!





Trong xe vang tiếng nhạc rock khá ồn ào. Nhóc cảm thấy thoải mái, đôi lúc còn lẩm nhẩm theo tiếng nhạc.
Bất giác, nhóc nghĩ tới hắn.

Mỉm cười.

Một lời thề từ rất lâu của một con nhóc chưa hiểu chuyển khi mới chân ướt chân ráo học võ nhưng tới giờ nhóc vẫn sẽ tuân theo.
*
Căn phòng lại tiếp tục chìm vào bầu không khí im lặng.

Có điều, bầu không khí này sắp bị phá vỡ bởi một người mà cả nó và anh đều căm hận tận xương tủy.
*
-Bà chủ, không được đâu. Không ai được lên đó vào lúc này.- Quản gia Lâm nói.

-Tôi có việc cần nói với Kiên thôi.- Rebecca nói.

-Thật sự là không được đâu thưa bà.

-Đây là chuyện cha nó ngờ tôi nói với nó, lẽ nào không được?

-Tôi xin lỗi.

-Hay là có chuyện gì hả?- Bà ta liếc mắt nghi ngờ.- Tôi phải lên đó xem sao?

-Bà chủ…

-Để tôi lên nếu không đừng trách tôi đuổi việc ông!- Bà ta đe dọa.

Quản gia Lâm khựng lại.

-Ai cho bà cái quyền đuổi quản gia của tôi hả?- Giọng anh vang lên lạnh lẽo.

Bà ngước lên nhìn thấy anh đang đứng trên cầu thang, ánh mắt không còn quyền uy như ban nãy mà chỉ còn sự e dè khi thấy đứa con riêng của chồng mình.

-Từ khi nào…con trở nên hư đốn thế vậy Kiên?- bà ta nhướng mày khi thấy mấy cái cúc áo bị cởi bỏ, làm lộ rõ vùng ngực rắn chắc của anh.

-Đó không phải chuyện của bà.- Anh lãnh đạm thờ ơ.

-Kiên!!! Thả tôi ra!- Tiếng nó hét lớn tận trên tầng 4 vang xuống.

-An? Sao nó lại ở đây?- Bà ngạc nhiên.

-Không phải chuyện của bà.- Anh quay lưng đi lên lầu nhưng bà đã vội vàng chạy lên, đẩy anh sang một bên rồi chạy nhanh lên tầng 4.
*
Chúa ơi!

Bà không dám tin vào mắt mình nữa.

Cái gì đã diễn ra trong phòng này vậy chứ?

-Bà làm cái gì ở đây?- Nó trố mắt nhìn bà.

-Sao con lại ở đây? Còn trong bộ dạng đó nữa.

-Không cần bà quan tâm. Nhưng…- Nó nhỏ giọng- làm ơn mở trói giùm tôi.

Bà lúng túng làm theo một cách chậm chạp. Tay bà run rẩy.

Lẽ nào hai đứa nó lại có mối quan hệ như vậy?

Không, không thể được.

Nếu thế làm sao bà đón nó về sống cùng với danh nghĩa con gái đây?

Người chồng hiện nay của bà sẽ nghĩ ra sao về đứa con gái của bà? Liệu ông có nghĩ nó là đứa lăng loài đi dụ dỗ con ông không? Liệu ông có chập nhận sự thật nó là con gái của bà và mu6on1 đưa nó về ở chung không? Ông có đồng ý không?

-Được rồi.- Nó bước xuống giường, dùng tay này xoa xoa vết hằn màu hồng hồng do sợi dây để lại bên tay kia.

-Rốt cuộc…

-Bà làm trò gì vậy hả?- Giọng anh vang lên khiến nó giật mình.

Gương mặt bà càng lúc càng tái dại.

-Còn em, tôi không nghĩ em lại chọn cách nhờ bà ta giúp đỡ đâu.

-Mặc kệ tôi, tôi phải đi về.- Nó bước ngang qua anh.

Bàn tay anh nắm lấy bàn tay nó, cúi đầu xuống, anh thì thào từng chữ vào tai nó:

-Tôi sẽ tìm em.

-Tôi không quan tâm.

-Em vẫn không tháo chiếc khuyên tai chứng tỏ em vẫn nhớ về tôi dù trong mơ hồ.

-Tôi không hiểu anh nói gì cả.- Nó giật tay ra.

-Tôi sẽ chờ em.

Chỉ còn tiếng bước chân nó vang vọng đằng xa.
*

-Ta cần con cho ta một lời giải thích.

-Chẳng có gì để giải thích cả. Mọi chuyện như bà nghĩ đó.

-Nó là con gái ta.- bà nói.

-Thì sao?

-Nó là em con.

-Bà không phải mẹ tôi, cô ấy không phải em tôi, cô ấy là ngu7oi2 con gái của tôi.

-Nhưng đó là sự thật. Con không thể…

-Đừng gọi tôi là con!- Anh trừng mắt.- Còn về chuyện giữa bà và cô ấy à? Đơn giản thôi, bà đừng bao giờ nhận cô ấy là con bà là xong. Vả lại như thế cô ấy sẽ thấy vui hơn đấy.

-Sao lại thế được?

Anh nhìn bà vài giây rồi cúi thấp mình xuống, hai tay đan chặt đặt trên đầu gối:

-Một cuộc trao đổi.

-Hả?

-Bà im lặng và không đả động tới việc An là con gái bà, tôi sẽ không gây khó dễ cho bà, thậm chí nếu muốn, tôi có thể gọi bà là mẹ dù sau khi làm thế tôi sẽ cảm thấy vô cùng ghê tởm.

Đọc tiếp: Vì em là búp bê của tôi! – Chương 19
Bị bắt cóc. Thật sự!!!

-Bảo.- Nó đóng cửa lại, gọi tên hắn.

-Em về sớm vậy.

-Có tí chuyện thôi.

-Vậy để anh đi nấu cơm.- Hắn tắt ti vi rồi đi vào bếp.

-Cảm ơn anh, em đi tắm trước vậy.
*
Lau mái tóc ướt sũng nước của mình, nó bước xuống bếp.

-Thơm quá.- Nó hít hà.

-Cảm ơn lời khen.- Hắn nói như thể một đầu bếp được nhận khen khiến nó bật cười.- Ngồi xuống đi.

-Dạ.

Và hắn đã thấy.
*
Một vết hôn còn mới, ửng hồng nổi bật trên làn da nó. Kẻ làm thế mà nó không thể nói với hắn thì ngoài anh ra còn ai chứ? Có vẻ nó chưa nhận ra hắn đã phát giác chuyện này nên vẫn cười cười nói nói một cách giả tạo để che giấu việc nó đã gặp anh, thậm chí…

Nhưng thế thì đã sao?

Nếu nó muốn quay lại bên anh dù có thể nào chăng nữa thì sao?

Hắn có quyền cản nó lại không?

Hay rồi hắn phải buông tay nó ra?

Hắn phải làm thế nào chứ?
*
-Hôm nay anh không đưa em đến phim trường được.

-Sao thế?

-Mẹ gọi về nói anh về ăn cơm với hai người.- Hắn nói. Đó thực ra chỉ là cái cớ, hắn muốn tìm một người để giải đáp mọi khúc mắc trong lòng hắn, chỉ có thể là mẹ hắn thôi.

-Vậy tối em tự ăn vậy.

-Nấu ăn đàng hoàn, không ăn mì tôm đó.

-Em biết mà. Chúc anh vui vẻ nhé!- Nó nháy mắt.
*
Nó không đi taxi mà chọn cách đi bộ. Như thế thoải mái hơn nhiều so với việc giam mình vào trong những chiếc xe hơi thiếu thoải mái, còn không tốt với môi trường nữa chứ.

Thế nhưng đó chính là sai lầm tại hại của nó để rồi dẫn tới những điều thay đổi cuộc sống của nó hiện nay, quay về cuộc sống như của sáu năm trước kia.
*

Màn đen bao phủ khiến nó không còn nhận thấy gì cả.

Mê man.
*

Nó bị bắt cóc?

Là Kiên?

Không, nếu thế anh sẽ không trùm kín mặt nó lại bằng vải đen thế này. Anh cũng không có bàn tay to bè ám mùi thuốc lá như kẻ đã dùng khăn thuốc mê bịt mũi nó lại ban nãy.

Rốt cuộc thì nó đã bị đưa tới đâu thế này.
*
-Bảo công tử.- Một giọng ồm ồm trầm đục đến ghê người vang lên. Tên đó nói tên hắn. Hắn đang ở đây sao? Không, hình như hắn đang gọi điện thoại.- Tôi thông báo cậu biết, cô bạn gái của cậu đang ở trong tay tôi. Nếu cậu muốn cô ta sống sót thì hãy mang 10.000 đô la đến nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô thành

phố.- Cúp máy.
*

-Bá Đình, chúng tôi đang giữ Witch, nếu muốn cô ta toàn mạng, mang 500.000.000 đồng tới nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô.- Chấm dứt cuộc gọi.
*

-Thiếu gia Kiên, tôi đang giữ người con gái cách đây mấy ngày vừa bước ra từ nhà cậu đấy.- Giọng tên đàn ông đó có vẻ hí hửng nhưng có gì đó tàn độc hơn khi gọi cho anh.

-Các người muốn gì?- Lần trước, tên đó nói một tràng rồi cúp máy nhưng lần này anh đã ngắt được lời tên bắt cóc.

-Một cái giá xứng đáng mà hẳn cậu phải tự biết.

-Được. Địa điểm?

-Nhà kho bỏ hoang ở ngoại ô.
« Trang trước1...2829303132...53Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Yêu thương đi lạc
Này anh! Tôi không phải là ôsin Full
Hợp đồng yêu
Trả lại anh hạnh phúc
Nhỏ Là Đặc Biệt
1234...111213»
Bài viết ngẫu nhiên
* Mẫu đơn, xin đừng khóc
* Xin đừng buông tay
* Chồng ơi! Bắt máy đi. Vợ sắp phải đi rồi !
* Có ai đó nói là sẽ đợi…
* Đi bên em mãi nhé !
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1740392 (+8208 - 0.000393s.)
.