Pair of Vintage Old School Fru
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
08:17 - 11.04.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Ngôn ngữ của tình yêu nằm trong đôi mắt.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
11/04/25

Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng - Chương 1 - 5




Có điều Diệp Khinh Chu hoàn
toàn không hiểu được bản chất : “Xem ra bình thường không uổng công mình đi biếu
xén, nếu đổi là người khác, chỉ sợ nhân cơ hội này khai trừ mình luôn thì làm
được gì, cậu phải biết, gần đây khủng hoảng tài chính, giảm biên chế là một vấn
đề rất nghiêm trọng đó.”


“…”Âu Dương rất muốn nói, Diệp
Khinh Chu, cậu đúng là cái đầu heo. Cậu là nhân viên hợp đồng mà. Cậu lao động
theo hợp đồng mà ! Có điều nói ra thì cũng chẳng có tác dụng gì, tốt nhất nàng
làm như từ trước đến giờ, không thèm nói gì nữa : “Nhanh uống nước cơm đi, nguội
mất bây giờ.”


“Ừm!”Diệp Khinh Chu gật đầu : “Oa,
nước cơm ngọt quá, đã lâu không được uống rồi, mình thiệt hạnh phúc nha.”


Âu Dương nghiêng đầu liếc nhìn
vẻ mặt thỏa mãn của Khinh Chu, chép chép miệng, chỉ cần được uống nước cơm mà
đã thấy hạnh phúc rồi, sao lại có người dễ thỏa mãn đến như thế chứ.


Hai cô gái đang ngồi tán gẫu, đột
nhiên có tiếng đập cửa, vội chạy ra mở cửa cho y tá : “Thầy thuốc thăm bệnh.”


Diệp Khinh Chu đang ngậm nước
cơm trong mồm lập tức phun ra ngay tắp lự, Kiều Lạc mỉm cười dịu dàng đứng trước
mặt nàng, nói với vẻ rất nhẹ nhàng : “Hôm nay cảm thấy thế nào rồi ?”


“Tốt, tốt vô cùng…”Diệp Khinh
Chu cúi đầu xuống, ngay cả dũng khí nhìn mặt anh cũng không có, gật đầu như gà
mổ thóc : “Đầu không còn choáng váng, thân thể khỏe mạnh rồi, eo lưng cũng
không còn mỏi, chân không còn đau, khẩu vị tốt, tinh thần tốt…”Nàng lập tức liệt
kê từng thứ một, chỉ muốn chứng minh rằng mình rất khỏe, tới mức không cần bác
sĩ tới thăm bệnh.


Y tá phì cười một tiếng, liền
nhắc nhở : “Cô mổ ruột thừa, ý bác sĩ là muốn hỏi sau khi giải phẫu tình hình
tiểu tiện của cô như thế nào rồi ?”


Diệp Khinh Chu không chút nghĩ
ngợi nói ngay : “Rất tốt, giống như cái vòi nước, chảy ra đóng vào rất tự nhiên
…”


“Khụ “Tựa hồ như Kiều Lạc muốn
cười, nhưng cố nhịn được, anh nhìn thẳng vào hai mắt Diệp Khinh Chu, nàng lập tức
cúi đầu, khóe miệng anh lập tức nhếch lên : “Nếu khỏe mạnh như vậy, tôi cũng thấy
an tâm.”Sau đó quay lại nói với y tá : “Đi thôi”


Anh vừa khuất bóng, Âu Dương đã
kêu lên : “Cậu bị chập mạch à, cái gì mà giống vòi nước chứ hả ?”


“Không phải sao …”Diệp Khinh
Chu liếc một cái chắc chắn rằng Kiều Lạc đã đi hẳn, mới lộ ra vẻ tiểu nhân đắc
chí : “Phải nói như vậy thì anh ta mới không thèm để ý tới ta.”


“Có thầy thuốc tới thăm bệnh mà
cậu còn không thích sao ?”Âu Dương nhìn nàng như nhìn quái vậy, sau đó duỗi tay
túm lấy hai vai nàng lắc mạnh : “Trời đất ! Chắc chắn cậu bị ma làm rồi ! Cậu
có phải cái tên nhát gan sợ chết Diệp Khinh Chu kia không ?”


Diệp Khinh Chu bị nàng lắc qua
lắc lại phát buồn nôn, vội vàng nói : “Bởi vì mình sợ gặp anh ta.”


“Sao vậy ?”Âu Dương hỏi với vẻ
buồn bực : “Anh ấy không phải là anh trai của cậu sao ?”


Diệp Khinh Chu gật đầu, sau lại
lắc đầu, dù sao Âu Dương cũng là bạn bè bao nhiêu năm như vậy của mình, mình cứ
nói dối cậu ấy như vậy cũng không nên, liền nói qua loa về tình hình thực tế nhà
mình, về Kiều Lạc chỉ giới thiệu hàm hồ một câu : “Mình với anh ta là anh em kế”


Vì vậy Âu Dương nhanh chóng xâu
chuỗi những tin tức vụn vặt này thành một cái chuyện xưa kinh điển, sau khi kết
hôn con gái ở cùng một chỗ đúng là không tốt lắm, rất nhiều chuyện tranh chấp,
ví như tranh thủ tình cảm, tranh giành gia sản. Những vấn đề này cũng khá phổ
biến, nhưng mà ….


Nàng quay người liếc Diệp Khinh
Chu, với cái loại chuột nhắt nhát gan như nàng ta, cho nàng ta một bạt tai, sau
đó lại cho một miếng mứt táo, nàng ta lập tức quay ra cảm ơn ngay. Tranh tình cảm
sao ? Nàng ta mà có cái gan này sao ? Tranh gia sản sao ? Nàng ta lại còn cần tới
cái đó sao ?


Nhìn lại anh kế của nàng ta, tựa
hồ như một người tri tình đạt lý, lẽ nào quan hệ giữa hai người bọn họ cương tới
mức ngay cả mặt cũng không muốn nhìn thấy sao ? Mặc dù nàng cũng thấy rất tò
mò, nhưng cũng hiểu, mỗi nhà đều có những nỗi khổ riêng, nên cũng không nói
thêm gì nữa.


Buổi chiều, Âu Dương đi làm, Diệp
Khinh Chu ở một mình trong phòng bệnh buồn muốn chết, ai bảo nàng cứ khăng
khăng đòi ở một mình một phòng bệnh, bây giờ ngay cả người nói chuyện cũng
không có.


Rảnh rỗi một mình bắt đầu suy
nghĩ lung tung, nàng thầm tính lại thời gian, mình bị Kiều ác ma kia áp bức bảy
năm, sau đó nhanh chân bỏ trốn, tính tới bây giờ đã lại được bảy năm nữa, đúng
là thời gian như thoi đưa.


Có điều, tại sao giờ lại vô
tình gặp lại chứ ?


Không phải anh ta công tác ở chỗ
bệnh viện của cha Kiều hay sao chứ ?


Sau khi học năm thứ hai phổ
thông, nàng thừa dịp Kiều Lạc học đại học không ở nhà, lập tức bỏ trốn khỏi
nhà, tới thành phố S, tốt nghiệp đại học cũng không về, chỉ nói rằng hiện giờ
mình sống rất tốt, lại nói công việc bận rộn không xin nghỉ được, tóm lại là đủ
lý do. Cũng vì có chút nguyên nhân đặc thù, mẹ nàng cũng không bắt nàng phải về,
nhưng cũng thường tới thăm nàng, hình như đầu năm nay có một lần nhắc qua, là
Kiều Lạc đã về thực tập trong bệnh viện của cha Kiều. Thế nào mà chỉ một thời
gian ngắn, anh ta đã tới thành phố S rồi ?


Nói tới cha Kiều, Diệp Khinh
Chu chợt thấy trong lòng ấm áp hẳn, trước khi bước chân vào nhà họ Kiều, Diệp
Khinh Chu đã tự nói, nàng chỉ là một đứa con chồng trước nho nhỏ, không nên quá
hy vọng, có điều những thứ nhận được đã vượt xa những gì nàng mong đợi, ông ấy
quả là một người cha tốt, nàng từng thật lòng vui vẻ vì mẹ mình có thể gặp được
một người tốt như thế, ông ấy luôn đối xử với nàng rất tốt, y như con gái ruột
của mình, yêu thương hay dạy dỗ chưa bao giờ qua loa đại khái, hết thảy đều
không như nàng dự tính, kể cả cái vị anh kế là Kiều Lạc cũng vậy ….


Khụ..


Nàng cảm thấy miệng vết thương
bắt đầu đau, vội vàng nằm thẳng người ra, chỉ cần nghĩ tới anh ta, ngay cả ruột
cũng thấy đau.


Lại nói năm đó Diệp Khinh Chu
có mắt như mù, lại chủ động chuyển tới trường của Kiều Lạc, sau đó nàng đột nhiên
giác ngộ, người có thể nghèo, có thể khổ, có thể xấu, có thể bị tàn phế, nhưng
không thể hồ đồ. Nàng nhất thời bị ma quỷ mê hoặc, còn vọng tưởng rằng mình có
thể thay đổi được số phận của mình.


Cái trường học cũ của nàng, tốt
xấu gì cũng chỉ bị bạn cùng lớp sai bảo, bắt quét dọn vệ sinh hộ, mua hộ đồ uống,
ngẫu nhiên có thể ghi hộ bài một chút, tính ra vẫn có thể qua ngày được.


Cho tới khi tới trường mới, chẳng
những nàng phải phục vụ cả lớp, lại còn phải phục vụ cả Kiều ác ma kia, phải biết
là cả ngày ở trường nàng đều phải đối mặt với anh ta, đúng là đau khổ cả ngày lẫn
đêm.


“Anh ơi, điểm tâm của anh đây,
bánh rán không dính nhiều dầu, không có hành và rau thơm, em có nói với ông chủ
cho thêm một chút đấy…”Diệp Khinh Chu khúm núm dùng hai tay đưa điểm tâm lên,
rõ ràng nàng học lớp 4, không cần đi học sớm như vậy, có điều nàng lại “chủ động”yêu
cầu, buổi sáng cùng đi học sớm như các anh chị lớp năm lớp 6, cùng ăn sáng ở
bên ngoài. Kỳ thật nàng rất thích ăn cháo trứng thịt do mẹ nấu cơ.


Kiều Lạc tiếp nhận đầy thỏa

« Trang trước123456Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Bùn loãng cũng có thể trát tường
Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy
Lần Đầu tiên Biết yêu
Chờ em lớn được không
Tình yêu Cappuccino
1234»
Bài viết ngẫu nhiên
* You ah! Tui...Tui yêu you
* Yêu thương là điều không đơn giản
* Yêu thuong không chỉ bằng lời nói
* Yêu thương đi lạc
* Yêu thương đi lạc
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1702714 (+30 - 0.000286s.)
.