Disneyland 1972 Love the old s
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
12:59 - 21.04.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Chân lý cuối cùng của cuộc đời này là: Tình yêu là sống và sống là tình yêu.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
21/04/25

Nhóc To Gan Đấy





-Tôi thành công rồi !

Bà nội nói :

-Đẹp lắm, lại ngon nữa, hơn ta xa ! Dâu con thế đấy !

Bà cố lại bảo :

-Lần này kế hoạch bắt nạt con dâu của hai ta thất bại rồi.

Tôi há hốc miệng. Vậy… Mai đã thành công ? Trời ạ, hồi nãy tôi đã nói những gì vậy nhỉ ? Đầu óc tôi rối bời, tôi không nhớ tôi đã nói gì nữa. Nói gì mà tôi siết tay Mai chặt thế kia ? Nói gì mà Mai đỏ mặt thế kia ?

-Nhưng cái được cái mất, ít ra cũng giúp cháu thổ lộ chứ. – Hai bà đồng thanh nói.

Thổ lộ ? Tôi đã thổ lộ ? Vậy… hồi nãy tôi nói…

Mặt tôi nóng lên. Tôi buông tay Mai ra, chạy một mạch ra vườn.

(Lời kể của Tiểu Mai)

Thằng nhóc mặt đỏ bừng, chạy ra ngoài. Tôi vội vàng đứng dậy, chạy theo nó.

Tôi phải hỏi cho ra lẽ. Tôi không tin nó lại có thể tuyên bố như thế trước mặt hai người bà. Mọi ngày mẹ nó và cha tôi có chọc cỡ nào nó cũng bác bỏ được, lần này lại thế tin sao nổi ? Tôi muốn biết, đó có phải là sự thật không ? Một lời nói che chở ? Hay là… từ tim nó ? Tôi nhìn nó chạy. Tôi mong muốn cái câu nói ấy như thế nào ? Tôi vẫn mải mốt chạy theo nó.

Nó chạy vào phòng, đóng sập cửa. Tôi chạy đến, đứng ngoài phòng, tôi định mở cửa nhưng tiếng bấm khoá làm tôi từ bỏ. Tôi gõ cửa, nói lớn :

-Mở cửa ra ! Tôi có chuyện muốn nói !

-Không ! Không mở cửa ! – Nó hét lên.

-Tôi có chuyện muốn hỏi !

-Chuyện gì ? – Nó nói.

Tôi cố gắng dồn hết sức để bật ra thành tiếng :

-Câu nói ấy là… có phải là thật lòng cậu không ?

-Câu gì ?

Tôi ngập ngừng một chút rồi nói tiếp :

-Cậu nói với hai bà… là : "Cháu yêu cô ấy." Là thật lòng cậu hay là lời bao che ?

-Cô nghĩ là tôi có thể suy nghĩ bài bản cỡ đó lúc tôi nghĩ tình hình cấp bách thế sao ?

-Cô ấy là ai ? – Tôi hỏi. (Dù cũng lờ mờ đoán ra)

-Cô tự biết đi chứ ! Đồ ngốc !

-Là tôi hả ? – Tôi hỏi.

Nó im lặng hồi lâu rồi cũng nói :

-Ừ.

-Vậy… cậu… yêu… tôi… hả ? – Tôi đỏ mặt.

-Nếu thật thì sao ? Không thật thì sao ? – Cánh cửa từ từ mở ra.

-Không thật thì tôi bị quê, thật thì tôi…

Tôi chưa nói hết câu thì nó đã mở toang cánh cửa. Nó đứng đối diện tôi, mắt nhìn thẳng như xoáy sâu vào mắt tôi. Môi nó động đậy. Chỉ khẽ thôi cũng đủ làm tim tôi đập rộn ràng.

-Ừ. Tôi yêu Mai.

Chương 27 : Pháo giao thừa

-Ừ. Tôi yêu Mai.

Trời ạ, đừng có nghĩ đến nữa. Tôi đập đầu mình vào gối mấy cái liền. Đừng nghĩ đến nữa ! Nếu không thì đầu tôi nổ tung ra mất. "Tôi yêu Mai." Đã bảo đừng nghĩ đến nữa mà. Cái não bộ chết tiệt.

-Thôi đi ! – Tôi hét lên.

Đã ba ngày rồi mà tôi chưa thể nào quên được câu nói ấy. Đã uống thuốc ngủ đều đặn mà vẫn mất ngủ được. Cũng tại thằng nhóc, tự dưng nói câu ấy một câu nghiêm túc như thế và cũng vì thế mà tôi với nó đã không nói chuyện với nhau ba ngày liền, không nói một câu luôn. Muốn bắt chuyện với nhau mà không được, cứ gặp mặt nó là mặt nóng bừng, tim đập mạnh, nếu không quay đi thì tôi sẽ chết vì vỡ tim mất.

Có điều cứ vậy cũng thấy nhớ. Không biết giờ Thiên đang suy nghĩ gì nhỉ ? Lúc đó, lúc thổ lộ tình cảm, tôi lại bỏ chạy, chắc là Thiên giận tôi lắm.

-----Quá khứ-----

(Lời kể của Nhất Thiên)

-Ừ. Tôi yêu Mai.

-Yêu tôi ? – Mai sững sờ.

Tôi gật đầu.

-Và như tôi đã nói, như một người con trai với người con gái, như một người con trai với một người con gái.

Mai mở to mắt nhìn tôi. Mặt cô ấy đỏ lên.

-Tôi… tôi… - Mai lắp bắp.

Rồi cô ấy bỏ chạy, chạy thật nhanh.

-----Hiện tại-----

Thế là không nói chuyện với nhau ba ngày trời. Tôi không trách Mai, tự dưng được nghe câu nói như thế, không sốc sao được, chính tôi cũng không ngờ mình có thể nói thế mà. Hy vọng là cô ấy không giận tôi.

-Con với Tiểu Mai có xích mích hay sao mà hai đứa ngủ riêng vậy ? - Mẹ tôi hỏi.

Tôi thở dài, ngã người xuống chiếc giường hồi nhỏ tôi hay tranh với cha để ngủ với mẹ. Dạo này tôi ngủ với mẹ, để Mai ngủ một mình trong phòng.

-Hai đứa giận nhau à ? - Mẹ mỉm cười hỏi.

-Dạ, chắc vậy.

-Chắc vậy ? Con cũng không biết à ?

Tôi mỉm cười, áp má mình vào mớ tóc đen nhánh của mẹ. Mẹ tôi có mái tóc rất đẹp, đôi mắt sáng rực, cha tôi yêu mẹ chắc cũng vì chuyện này.

-Mẹ ơi !

-Gì con ? - Mẹ đưa tay xoa đầu tôi.

-Khi xưa cha tỏ tình với mẹ sao ạ ?

Mẹ tôi đỏ mặt, đánh khẽ vào tay tôi.

-Thằng nhóc này, hỏi chi ?

-Đi ! Đi mà ! – Tôi xoắn tóc mẹ.

Mẹ tôi ngượng ngùng nói :

-Thì cha nhóc nói : "Anh yêu em !" Vậy thôi. Anh ấy là người thẳng tính mà.

-Vậy… mẹ đáp lại như thế nào ?

Mẹ tôi lặng người một lát rồi bà hỏi :

-Sao con lại hỏi vậy ?

-Con…

-Con đã thổ lộ với con bé rồi à ?

-Dạ, trong một phút bồng bột.

-----***-----

(Lời kể của Tiểu Mai)

-Chào buổi sáng ! – Tôi cười tươi. – Chào buổi sáng, phu nhân !

Phu nhân rời tờ báo sáng, gật đầu. Còn cha tôi đang lăng xăng phụ bà giúp việc đem đồ lên cũng vẫy tay chúc tôi buổi sáng tốt lành. Hai bà của Thiên ngẩng đầu lên, mỉm cười.

-Chào con !

-Hai bà đang làm gì vậy ? – Tôi chạy xuống.

-À, may áo cho đứa cháu cưng ấy mà. – Bà nội đưa chiếc áo đang may cho tôi xem.

Thiên có phước thật, có hai bà giỏi may vá. Hai cái áo trông vô cùng tinh xảo, chất liệu vải toàn là loại được chọn lọc kỹ càng. Hai bộ áo dài Việt Nam và áo dài Trung Hoa có kiểu rất phức tạp mà vẫn có thể may tay (may tay đó) rất đẹp.

-Ta cũng có chuẩn bị quà cho cháu dâu, nhưng phải để giao thừa đã. – Bà cố nháy mắt với tôi. – Con yên tâm đi, của con không kém gì Thiên đâu.

-Dạ ? – Tôi đỏ mặt.

-Bà ơi, áo xong chưa vậy ?

Nó từ trong bước ra. Vẻ mặt vẫn còn ngái ngủ, mi mắt ướt sũng nước. Nó nhìn tôi, nhìn thẳng vào mắt tôi, hệt như lúc đó. Tôi không thể chịu được liền nói với phu nhân :

-Bác ơi, con có hẹn với bạn, cho con đi tí nhé !

-Nhưng con chưa ăn sáng mà. – Phu nhân thắc mắc.

-Dạ, bạn con rủ con đi ăn sáng chung luôn. – Tôi nói rồi cắp cái giỏ đi.

-Đi đường cẩn thận nhé ! - Thằng nhóc vừa ngáp vừa nói.

Tôi không nói gì, cứ chạy thẳng. Thật ra tôi dậy sớm làm đồ sáng ăn trước rồi chứ làm gì có chuyện nhỏ "Atula" rủ đi ăn chứ (nhỏ keo hơn kẹo).

-"Xích thố" ! – "Atula" đứng đầu đường vẫy tay.

-Xin lỗi vì khi không bắt bồ ra đây. – Tôi gãi đầu.

"Atula" nghiêng đầu nói :

-Không sao, nhờ ra đường mà đây bắt tên này bao kem sớm được.

Nói rồi nhỏ kéo ai đó từ trong góc tường ra.

-Lớp trưởng…

Là Hải. Nhỏ này, mình hẹn gặp riêng nhỏ mà sao lại kéo tên này theo làm gì. Đúng là bảo một đàng làm một nẻo. (Tôi biết âm mưu nhỏ này mà)

-Sao Hải ở đây ? – Tôi hỏi.

-À, kéo theo cho vui, bao kem luôn. - Nhỏ có gắng biện minh cho âm mưu của mình.

-----***-----

-Muốn nói gì nói đi ! Con nhỏ này ! – "Atula" cằn nhằn.

-Chuyện này… - Tôi đưa mắt nhìn Hải.

Tôi xúc xúc muỗng kem. Nãy giờ tôi cứ nói chuyện lòng vòng mà nhỏ này cũng không hiểu nữa.
« Trang trước1...3334353637...65Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 11-END
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 5-10
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 1-4
Anh khóc không...nếu mất em?
Anh buông tay, để em được hạnh phúc bên người mà em chọn!
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
* Chuyện tình chuồn chuồn
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
* Người Mỹ làm cái gì cũng sai
* Thiên Thần Nhỏ Của Tôi
* Kết Thúc Một Tình Yêu
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1740562 (+88 - 0.000508s.)
.