Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã- Full
*Chương 39
Nó và hắn tìm đến 1 bãi biển trong miền nam khá là đẹp vì hắn có ng quen trong đó.. sau khi nhận phòng, ở đc mấy tuần thì có chuyện xảy ra.. hôm nay hắn có việc bận phải đi.. nó gật đầu liền..
Khi nó xuống dưới quầy ăn thì nghe phong phanh đâu mấy chị nói chuyện.
- Tôi vừa thấy ca sĩ Hero đấy.. – nó lắng tai nghe chăm chú.. (^^)
- Vậy á.. – chị bên kia tiếp tục.. – sao ko xin chữ kí.. (^^)
- Xin gì nghe nói anh ấy mới lấy vợ.. và giải nghệ khỏi nhóm Super Twins giờ chỉ đóng phim thôi... cô vợ anh ý cũng là diễn viên khá nổi đấy.. – chị kia tiếp lời.. – cậu ta đi cùng vợ thì đứa nào dám lại.. (nó đang đắc ý lắm này)
- Ừ..- chị kia gật đầu tỏ vẻ đồng ý.. – 2 ng đi đến rạp chiếu phim à..
- Ừ.. – 1 chị gật đầu.. – anh ý chiều vợ thật.. (=.=’’)
Nó tối sầm mắt lại, sữa dù ngọt đến mấy cũng ko đủ với nó vì cổ họng nó đang rất đắng.. nhưng nó cần tin tưởng hắn.. vậy mà nó lại bắt taxi đi về hướng rạp chiếu phim.. buổi tối ở đây thường lạnh, mà nó ko mặc gì ấm cả, chỉ có chiếc váy trắng kiểu học sinh thôi.. nó đứng bên ngoài rạp chiếu phim.. 3 tiếng đồng hồ để nó phân vân do dự nên vào hay ko.. nhưng nó sợ vào rồi nó sẽ nói gì với hắn.. nói rằng nó ko tin tưởng hắn rồi theo dõi ư.. chuyện riêng tư của hắn mà...
Bỗng nó thấy hắn đi ra cùng ai đó..1 ng con gái thật sang trọng, 2 ng nói chuyện gì đó.. ng con gái có vẻ buồn, nhưng cô ấy thật đẹp.... hắn cởi áo và khoác lên cho cô gái ấy.. còn nó thì sao, đang đứng chết rét dưới gốc cây gần đấy.. 1 sự việc diễn ra và khiến cho nó ko còn tin vào hắn nữa, ko còn tin vào mình.. thế giới ngừng trôi.. hắn hôn cô gái đó.. ko phải lên trán, ko phải lên má.. mà là môi.. nó tự nghĩ với ai hắn cũng làm vậy hay sao?!!
Nó quay đi.. ko cần nói gì cả.. và giờ nó đã hiểu.. hắn chưa 1 lần nói hắn yêu nó.. gia đình hắn chỉ hỏi nó có muốn làm vợ hắn không.. và nó cứ theo khi nghĩ hắn yêu nó nhưng không phải.. thật là sai lầm.. nó đã quên không hỏi hắn có yêu nó không..
Về khách sạn, khuôn mặt nó tái nhợt.. nó mang vali về gấp.. Hắn về đến khách sạn chắc đã 12 giờ... hắn rón rén mò lên phòng với nó.. chắc nó cũng ngủ rồi.. nhưng kì lạ.. phòng trống trơn, ko 1 bóng ng.. nó đâu.. hắn chạy xuống hỏi tiếp tân..
- Dạ.. – tiếp tân nhìn hắn.. – cô ấy vừa mang theo vali về rồi ạ.. (^^)
- Cái gì...- hắn gọi cho nó, tắt máy.. (o.0)
Hắn lo lắng đặt vé máy bay, đi gấp.. mới vui vẻ đc mấy hôm mà giờ nó lại giở chứng là sao.. hắn cau có.. bỗng chuông điện thoại hắn đổ vang.. mẹ hắn gọi..
- Con làm gì để con bé đi về rồi.. – mẹ hắn cau có quát trong điện thoại.. – con mà ko tìm đc con bé về đây thì hãy liệu hồn với mẹ.. mẹ vừa gọi cho con bé, thấy nó mệt mỏi muốn về (>’’<)
Hắn tắt máy cái bụp.. hắn cũng lo lắm chứ.. sao mà tự nhiên nó lại bỏ đi.. nó làm gì mà chả có lí do.. hắn lo sợ.. nó lại biến mất để rồi cơn ác mộng đến 1 mình nó trong nỗi cô đơn sao mà nó chịu nổi.. hắn đã yêu nó thật rồi, yêu thật sự rồi sao nó lại biến mất để trái tim hắn bị bóp nghẹt đến mức này..
Hắn lại gọi cho nó, dường như việc ngồi chờ máy bay quả thực là 1 điều khó khăn với hắn..
- Alo.. – giờ dường như có ng đã nghe máy.. giọng thật mệt mỏi
- Em đang ở đâu.. – hắn sốt sắng..- nói anh nghe.. con gái con nứa, 12 giờ đêm đi đâu hả.. em có về ngay không? (>’’<)
- Anh có yêu em không.. – giọng nó buồn buồn.. hình như đang uống rượu thì phải..
- E… em hỏi gì vậy.. – hắn khựng lại.. – Nguyệt Nga…
- Vậy em biết câu trả lời rồi.. – nó buồn rầu, nước mắt chảy ròng ròng.. nó chợt nghẹn lại.. – hứa với em, hãy cưới cô gái mà anh yêu nhất.. coi như ta chưa từng gặp nhau..
- … - hắn chết lặng ng.. – um..
Giờ hắn chỉ biết nói vậy.. chứng tỏ nó đã thấy việc hôm nay hắn làm.. hắn không giải thích gì thêm.. hắn không muốn nói gì thêm.. vì hắn sai, hắn nghĩ rằng nó bị tổn thương và cần điều gì đó giải thoát..
- Um.. – nó cười..- hãy cứ vui vẻ nhé.. em về nhà rồi.. hi.. hãy ở bên ng con gái đó và đừng làm cô gái nào tổn thương nữa nha..
- Um.. – hắn khẽ gật.. – chào em..
Rồi hắn cúp máy… lần đầu hắn cúp máy trước, hắn nắm chặt tay.. rồi chấp nhận cuộc sống này không có nó..
Còn nó, nó đau đớn nhận ra suốt thời gian qua nó đã giữ mãi 1 thứ không phải của mình.. nó thấy tim mình nhói đau.. nó sợ hãi.. tất cả mọi thứ.. nó có uống rượu đâu, nó giả tiếng say đấy chứ.. nó đã mong hắn sẽ đến, nhưng hắn đã “um” 1 câu lạnh lùng, nó cười rồi bước lên chuyến máy bay về nhà..
Sáng hôm sau.. Minh Trí về nhà cậu, cậu nhận ngay rằng.. nó đang đứng trước cửa.. áo mặc rất mỏng mà lại còn phong phanh, cậu vội chạy lại khoác áo cho nó, nó chỉ buồn rầu cúi xuống, khi đc cậu khoác áo lên, nó chợt giật mình hất cái áo rơi xuống đất.. nó nhớ lại cảnh tối qua hắn khoác áo lên ng cô gái mà nó chưa từng gặp.. tuần trăng mật của nó toàn nước mắt.. không tin đc cưới rồi mà số phận đen đủi vẫn đeo bám nó mãi không thôi.. buồn bã nó ôm chầm lấy Minh Trí khóc, lần đầu nó thấy buồn như vậy..
Và nó cứ thế ở lại nhà Minh Trí, mà mỗi lần nó đến nhà anh tâm trạng nó ko đc vui hay sao ý.. nó ko thể quay trở về căn nhà gỗ thiên đường của nó vì nhà hắn ngay cạnh
Nhưng nó vẫn tiếp tục đi học.. ko còn Thảo Uyên, ko còn Kim Anh, chỉ còn lại mình nó và Evil.. chỉ cần ngồi trong trường 1 năm nữa thôi thì nó sẽ ra trường và ko còn trở lại cái trường này nữa..
Hôm nay, hắn cũng lại đi học, quay trở lại thời kì học sinh qua mấy ngày giông bão, Hải Tường cũng ko còn đi học nữa..chỉ có mình hắn ngồi 1 mình 1 bàn.. với bộ mặt lạnh lùng như băng giá.. nhỏ Minh Thư.. (Vương Minh Thư.. cầm đầu FC của hắn).. vẫn bám theo hắn khi biết sự việc giữa hắn và nó.. sắp li hôn.. mới cưới đc chưa đầy 1 tháng..
Nhưng dù đau khổ thế nào thì trước mặt hắn nó cũng làm ra vẻ vui vẻ rồi chọc tức hắn đủ kiểu.. ngồi trong lớp mà nó với Evil giẫy đến mức hắn khó chịu quá gắt lên..
- Không học thì để yên cho ng khác ngủ.. – hắn cau có... (=.=’’ anh không học thì đừng nói)
Nó lại càng làm tới khiến hắn bực dọc phải xin phép cô ra ngoài.. bà dì cũng ko dạy hắn và nó nữa.. nhưng hôm ấy.. bà dì lại lên lớp nói là lâu lâu lên dạy chơi vậy..(=.=’’)
- Kiều Nguyệt Nga.. – bà dì gọi tên nó, nó đứng phắt dậy, (=.=’’)
- Trần Kiều Nguyệt Nga thưa cô.. – nó vẫn ko quên chỉnh sửa lại tên mình.. (=.=’’)
- Hôm nay đến phiên em trực lớp... – bà dì nói như té nước vào nó.. – Minh Tuấn bị phạt vì tội dám ngủ trong giờ học.. cũng trực lớp theo.. ai mà trực cùng Minh Tuấn và Nguyệt Nga thì bị phạt cùng.. (=.=’’ bà này mưu mô xảo quyệt lắm)
Phán xong, bà này đi mất hút khiến cho nó và hắn ngơ ra.. sao cái số nó khổ suốt ngày bị gắn kết với hắn thế (ko, tại bà dì cố tình sắp xếp đấy ạ)...