Siêu Quậy - Thiên Thần Sa Ngã- Full
*Chương 32
Hải Tường bần thần, anh buông tay.. giữ làm gì nữa khi nó không phải của anh.. trái tim trống rỗng.. tia nắng của anh không đủ lớn để sưởi ấm nó, mà ngọn lửa âm ỉ trong trái tim băng giá của hắn mới là thứ đã sưởi ấm nó trong suốt thời gian qua.. anh bật cười.. anh thật là ngốc.. anh đã bỏ lỡ cơ hội đc ở bên nó vậy mà giờ anh muốn níu giữ nó lại sao.. đâu có thể.. Hero.. cậu mà làm cô ấy khóc, tôi sẽ không tha cho cậu đâu đấy..
Còn nó.. lang thang trên đường, vô thức rẽ vào quán rượu lúc nào không hay, nó gọi 1 chai rượu, uống đến say mèm.. 1 tên.. mắt nó mờ mờ.. 1 tên đầu tóc bù xù hiện ra.. (ơ..anh này đâu chui ra zậy)
- Lại là cô.. – tên có đầu tóc bù xù mà đã từng chọc tức nó đây mà..(=.=’’ lại bị ăn đánh nữa cho xem)
- Lại.. hức.. muốn ăn.. hức.. đòn nữa hả.. – nó vừa nhìn, vừa nói, vừa nấc.. tên có đầu tóc bù xù nhìn nó khẽ lắc đầu.. (=.=’’)
- Uống say đến thế này rồi hả bà nội.. – tên đầu tóc bù xù kéo ghế ngồi xuống bên cạnh nó.. – cái vẻ mặt cool của cô biến đâu rồi.. nhìn có giống ng không cơ chứ.. (=.=’’ muốn đấm)
- Về.. – nó nằm vật ra bàn.. - ..muốn về.. về.. hức..
- Haizz… - tên đầu tóc bù xù trả tiền xong rồi xốc nó dậy..chợt nhận ra nó nhẹ vô cùng.. – ai chà.. con bé này có ăn gì không thế..
- Hè hè.. hè..- nó bật dậy rồi cười như yêu quái sau đó há mồm ngoạm 1 miếng rõ to vào cổ tên đầu tóc bù xù.. tên này hét toáng rồi ném nó cái bụp xuống đường.. (trời ơi..còn gì là ng nữa..).. – tôi cho anh chết.. (chị ý đang mơ đến hắn đấy ạ)
- Con bé kia.. – tên đầu bù xù 1 tay ôm cổ, 1 tay chỉ chỉ vào nó đứng như tinh tinh chuyển thế cáu.. – cô.. cô có phải là ng không thế.. điên à.. (=.=’’)
- um…um..um.. – nó ngủ tiếp.. (=.=’’ đúng là đồ say)
- Hể.. – tên đầu bù xù lại gần chọc chọc.. – ra là nó đang ngủ.. vậy mà cắn ng ta đau gần chết.. thôi, gọi cho ai đến rước nó về chứ cứ thế này mình bị nó tẩn chết mất.. gọi cho tiểu thư đi.. à không.. tiểu thư dạo này đang bế quan thì có cầm theo điện thoại đâu kia chứ.. gọi cho…
Reng.. Reng.. điện thoại hắn tặng cho nó bất chợt reo trong túi nó làm tên bù xù bắn cả mình.. thì ra hắn quá lo cho nó khi về nhà không thấy nó về nên gọi cho nó.. thì tên bù xù nghe máy..
- Alo.. – tên bù xù mệt mỏi.. (=.=’’)
- Cô đang ở đâu vậy.. – hắn cau có… (^^)
- Ờ.. anh là ng thân của con bé này hả.. – tên bù xù vô tư.. – đang ở trước cổng khách sạn Vân Anh nè.. (cái thằng này không chịu bỏ cái thói vô tư, hồn nhiên là sẽ chết cho mà xem)
- CÁI GÌ.. – hắn trợn mắt quát trong điện thoại.. – mày là thằng nào… (=.=’’)
- Thì.. ớ.. – tên bù xù luống cuống, đúng là tụi nó đang đứng trước cổng khách sạn thật.. nhưng.. - ..chúng tôi đang ở trước cổng khách sạn, nhưng tôi không có làm gì cô ấy hết.. cô ấy bị say rượu.. (=.=’’)
- Mày trút rượu cho cô ấy say rồi đưa cô ấy đến khách sạn hả.. – hắn quát lên trong điện thoại rồi phi như bay đến cổng khách sạn. (đấy có hiểu lầm rồi kìa ).
- May quá.. anh đến rồi.. – tên bù xù ra rồi nhìn hắn chỉ trỏ.. – cô ta.
Bụp… tên đầu tóc bù xù bị đấm 1 cái ngã lăn quay ra đất (lệch mỏ), đúng là cái mồm nó hại cái thân mà.. tên này chết vì lời nói mất thôi, ngày trước cứu nó thì cũng bị nó đánh, hôm nay giúp nó thì bị hắn đấm.. thật chẳng ra làm sao cả.. mà hình như cái gì lien quan đến nó là hơi bị đen đủi hay sao ý..
- Từ sau cậu mà nói linh tinh thì tôi cho cậu 1 phát hết răng miễn nói.. – hắn nhìn tên bù xù rồi càu nhàu.. vì nhớ ra tên đó là tay sai của Evil…. (=.=’’ đánh xong mới nhớ em cũng làm đc)
- Biết rồi.. – tên bù xù ôm miệng.. – từ sau có cho tôi cũng không thèm đụng tới con bé sao chổi đó nữa đâu.. (T_T mất cái răng nào chưa anh ơi)
- Biết vậy là tốt.. – hắn nhíu mày..
Lết mãi mới đưa nó vào đc trong nhà.. hắn cau có khi nó cứ múa may mãi..
- Cô nhìn xem, tôi là ai đây này.. – hắn tức quá gắt.. (>’’<)
- Ha ha.. – nó tự nhiên bật cười khành khạch.. – ôi, mọi ng ơi, ở đây có thằng điên, đến tên mình mà nó còn không nhớ… (=.=’’ ng điên là chị ý)
- Cô.. – hắn bịt mồm nó lại.. – có im ngay đi cho tôi nhờ.. mẹ mà biết thì sao.. (=.=’’)
Hắn lôi tuột nó vào phòng hắn
- Đừng hỏi tôi anh là ai.. – nó chỉ trỏ.. – hãy hỏi mẹ anh ý.. muhahahaha… (điệu cười đâu ra nghe mà rùng rợn vậy)
- Cô say quá rồi.. – hắn ném nó lên giường..- nằm nghỉ đi..ai làm cô ra nông nỗi này.. (anh là kẻ gián tiếp)
- Bạn có biết ai mà bạn ghét nhất và căm thù nhất không. – nó nhìn hắn với ánh mắt ngây dại.. - Ðó chính là... kẻ thù của bạn.. tôi có thật nhiều kẻ thù.. ha ha ha..kẻ thù ở khắp mọi nơi.. thiên thần, ác quỷ…đều là kẻ thù.. lạnh.. (=.=’’)
- Còn có tôi.. – hắn khẽ ôm nó khi nó đang co ro trên giường.. – tôi sẽ bên cô..
- Sợ quá, lạnh quá.. – nó thu mình lại khóc nức nở.. – anh ở đâu khi tôi cần anh.. anh ở đâu khi tôi muốn anh bên cạnh.. tôi chỉ có 1 mình.. anh không thể bên tôi sao lại cho tôi hy vọng, hy vọng để rồi dập tắt nó.. đau, đau lắm.. tim tôi như bị bóp ngẹt, trong mơ.. tôi đã chết rồi.. không còn bên anh nữa.. tôi muốn thấy nụ cười.. muốn thấy gương mặt anh mọi ngày.. nhưng sao.. tôi không làm đc.. em muốn thấy anh.. 1 lần nữa thôi.. muốn thấy anh.. em sẽ chết phải không..
- Cô nói gì vậy. . – hắn không hiểu khẽ ôm nó chặt hơn.. – cô say rồi, cô làm sao mà chết đc chứ..
- … - nó im lặng, run cầm cập..
- Ngủ rồi..à.. – hắn hơi hụt hẫng.. rồi khẽ hôn lên trán nó.. – yêu em nhiều lắm.. tình yêu của anh..
Nó thiếp đi.. miệng vẫn còn lầm bẩm, tay thì vẫn ôm chặt lấy hắn..
- Xin anh.. dù em ở đâu, cũng hãy tìm ra em.. cũng đừng buông tay em… xin anh.. hãy bên em như suốt thời gian qua.. bởi vì.. bởi vì..em chỉ muốn bên anh.. muốn anh ôm chặt..muốn..
Quá mệt, nó ngủ thiếp đi…
Sáng hôm sau, cả 1 đêm hắn thức trắng để chăm sóc cho nó.. hắn nhìn nó ngủ ngon lành rồi cũng mỉm cười theo.. sáng nay là tập cuối của bộ phim, bộ phim cũng đến hồi kết thúc.. Hero sẽ cầu hôn với Angel.. hắn thấy vui vui.. và hắn sẽ chuẩn bị thật kĩ.. chiếc nhẫn ấy.. sẽ trao cho nó.. làm phim sẽ thành thật luôn..
Nó thức giấc cũng biết tối qua nó say nên không dám nói gì cả, 2 đứa mon men ra khỏi phòng hắn.. thì bất chợt.. dì hắn đứng cửa từ khi nào rồi..
- Ara.. ara.. – dì hắn che miệng cười mỉm.. – 2 đứa này đêm qua làm gì nha.. kể cho ta nghe với nào.. (bà này đầu óc lúc nào cũng đen tối)
- giờ không phải chuyện đùa đâu.. – hắn gắt.. – bà chằn lửa đó đâu.. (>’’<)
- Đi chơi rồi.. – dì tỉnh bơ.. (=.=’’ nghi quá)
- Ha.. – Devil đứng như trời trồng.. – hôm qua không có thấy cô về phòng, ra là.. cô mò vào đây.. cô là loại con gái gì vậy.. (=.=’’)
- Im đi..- nó khó chịu.. – tôi không có thời gian đấu khẩu với cô..
- Hở.. – mẹ hắn từ đâu chui ra.. – chuyện gì vậy.. (=.=’’ sao bà này lại ở đây..)
- Con coi cô ta là bạn vậy mà.. – Devil phụng phịu.. (=.=’’)
- Tìm 1 đứa bạn để chơi ko khó, cái khó là ko biết nó là chó hay ng.. – nó đi lướt qua Devil.. – giờ tôi biết rồi.. (^^)
- Cô.. – mẹ và Devil nhìn bộ dạng ngang ngược của nó mà cau có hết mức có thể...
Reng reng... nó cầm điện thoại lên mệt mỏi đáp lại bằng giọng uể oải,... bỗng nó thả rơi điện thoại xuống đất rồi phi ra khỏi phòng với tốc độ kinh hoàng, hắn, dì nó, Devil, mẹ hắn chỉ kịp nhìn theo còn nó thì phi nhanh thật nhanh.. Devil với theo..
- Thượng lộ bình an, hạ lộ gầm xe nhá.. (=.=’’ rủa ng khác kìa)
Hắn ko hiểu chuyện gì xảy ra.. hắn định chạy theo thì bị mẹ hắn giữ lại..
Nó vừa chạy, mắt nó nhòe đi.. nó chạy như điên như dại trên đường.. nó... nó muốn khóc nhưng ko nên lời.. nó há miệng ko thể tin nổi vào mắt mình đc nữa.. nó đứng thở hồng hộc trước cổng bệnh viện, lấy tay quệt nước mắt.. tự trấn an mình là bác sĩ nhầm, tự trấn an mình.. nó ko dám bước vào bệnh viện.. xưa nay nó đều ghét cái nơi này.. nhưng hôm nay.. ko tin đc, nó đang phải đấu tranh tư tưởng giữa sự sống và cái chết.. nó nắm chặt tay.. và bước vào.