17/03/25
Tiểu thư lạnh lùng và hoàng tử nụ cuời
Mọi ng` nhìn vào thấy thật ganh tị với nhóm này…. Lúc nào cũng tràn đầy tiếng cười ồn nhiên… ^^!!! và hòa nhập với nhau!
0
Chủ nhật cũng đã đến ……
Bé thở dài thượt, mệt mỏi :”Hồi tối đúng là 1 đêm ác mộng… Daddy và mámy ca hát ỏm tỏi khiến mình nhức đầu dã man… Hix!!!”
Bà quản gia gõ cưả phòng bé :
- Thưa cô chủ!!! Mơì cô dậy ăn sáng và thay đồ ạh! Sắp đến giờ rồi ạh!
- Tôi biết rồi, dì cứ để đồ trên giường đi, tôi vệ sinh rồi xuống ăn sáng sau.
- Vâng! – Bà quản gia gật đầu cung kính – Đây là bộ đồ phu nhân nói tiểu thư sẽ mặc ạ!
- Uhm!
Bé nhìn bộ đồ, lè lươỉ :”Sao mámy cứ hay thích màu hồng thế nhỉ??? Già mà… nhí nhảnh dễ sợ !!?? ” ^^!
Bé mặc nhanh bộ đồ vào và đi xuống nhà dươí… Cả nàh đang ngồi vào bàn chờ bé ăn sáng cùng…. Bà Lâm cươì tươi :
- Ui! Mámy nói đúng mà… Con iu xinh we’…. dễ thương we’….
Ông cũng cươì tươi gật đầu :
- Bx có óc thẩm mỹ ghê nghen!!! Ghê thiệt! ^^
- Xơì ơi! Đi shopping cũng có lơị hén ox!!
Bé nhăn mặt :
- Daddy và mámy cứ như còn trẻ lắm ko bằng… Bx… Ox…. Ngọt ngào khiếp!! -rồi nhăn răng cươì.
- Vậy nó mơí thân mật ha ox…. – Bà cươì ôm cổ ông
- Ừa! Chừng con cũng vậy thui..
- Tha cho con đi…. – Bé lè lươĩ, bất chợt nghĩ đến hắn :”Bây giờ con đã vậy rồi, sau này chi nưã…. ^^!”
Chiếc xe dừng lại ở 1 căn biệt thự màu nâu , xây theo phong cách Pháp , cổ điển…. Xung quanh là cây cối xanh um, mát rươị dù bây giờ là bưổi sáng….
Bé mỉm cươì, khang trang và giàu có gớm…. Y như nhà mình, ko khác ji` nhìu….
Ông bà vào trước, bé phải nhận điện thoại :
- Alo! You hẻ???
- Tui đây! Cô ấy đến rùi nè…. Nhìn xa cũng dễ thương ghê lun nghen…. Hhihiihi…
- Ờ! Dễ thương thì cươí luôn đi, gọi tui chi hả??/ You thíck bé rùi cơ àh! – Bé nhăn mặt.
- Ui… Giận rùi hả??/ Biết ng` ta thíck you you thui àm bày đặt nưã chứ??? Bé nhìn giống giống you làm sao í??/
- Này!!! Đừng có hoá rồ nghen!! Làm ji` có ng` giống tui đc cơ chứ?? You mún tui xử đẹp you hem??
- Thui! Cho tui xin! You đến nhà đó chưa??
- Oài!!! Cũng mơí tơí….. Nhà đẹp dễ sợ!!! Theo phong cách Pháp , giàu có có khác…
- Bộ nhà you nghèo hả???? – Hắn châm chọc.
- Nghèo cái đầu you í /???
- Nhung ngắm sao ngắm, nhớ làm theo kế hoạch nghen… Bọn nó bảo, xong rùi ghé nhà tui. Cái nhà tui nó tan nát mất we’… Hix!
- Uhm! Biết rùi…. Mà này… Lớ quớ gì vơí con bé đó là coi chừn tui đó nghe chưa???
- Biết rùi mờ!!! Mà tui làm làm sao you biết đc hén…. Hahhah…
Bé lườm :
- You chút biết tay tui…. Thui bye….
Bé cúp máy vì nghe thấy tiếng ng` giúp việc nhà này, gọi trang trọng :
- Thưa cô! Ông bà chủ mơì cô vào phòng khách ạh!Tiệc sắp bắt đầu…
- Vâng! Tui biết rồi…. – Bé nhanh nhẹn the sau, lòng hồi hộp :”Hẻm bít tên này có như boy friend của mìninh hem đây!!!? Đẹp thì ok , xấu bỏ lun!!! “
Cùng lúc đó…
- Mơì cậu chủ xuống nhà ạh! Tiểu thư đến rồi ạh! Ông bà nói cậu chuẩn bị nhanh rồi xuống…
- Tôi biết roài!!! – Hắn gật đầu…. ánh nhìn vui vẻ… Sắp có chuyện hay đây!
Tại bàn ăn……..
- AH! Chào anh chị, lâu ngày rồi ko gặp… Anh chị vẫn khoẻ chứ ạh!
- Khách sáo gì trơì… Tui khoẻ như trâu nè…. Nhìn anh cũng ổn chứ hén – Ông Lâm pha trò
Cả 2 nhà cươì vang….
- Thưa ông bà, tiểu thư vào rồi ạh!
- Thưa, công tử xin phép vào ạh!
Ông Hoàng nhìn cươì :
- Tốt, mơì 2 đưá vào cùng lúc đi…
- Dạ!
Vưà dứt lơì, cánh cưả 2 đầu hé mở….. bé và hắn bước vào…..
Ngước lên…. cả 2 cùng choáng toàn tập…. Hắn ú ớ nhìn bé :
- TRỜI!!!!! LÀ YOU HẢ????
Bé cũng nạgc nhiên ko kém, lấp bấp :
- MÉM XỈU….. SAO YOU Ở ĐÂY!!!!!!
Bé cũng nạgc nhiên ko kém, lấp bấp :
- MÉM XỈU….. SAO YOU Ở ĐÂY!!!!!!
Rùi cả 2 cùng nhìn nhị vị phụ huynh , mặt tái mét chỉ nhau…… Ông bà cươì phá lên :
- HAHHAHAH…..Công nhận lâu nay cũng có nhìu chuyện vui ha, ông Lâm!!!
- Ờ! Tui cũng ko gnow2 bọn nó lại wen nhau đó…. Nhiều chuyện hay thiệt! Bọn mình tình cờ sắp đặt , thiệt ra bọn nó còn nhanh hơn mình rồi!!!!
Hắn và bé nhảy dựng lên, nói đồng thanh :
- CHUYỆN NÀY LÀ SAO ẠH!??? SAO BỌN CON LẠI……
- Ai biểu các con ko chú ý khi bọn ta nói về chuyện này chi??? Hahahh…..
- Nhưng cậu ấy là Thành Vũ mà… sao lại thành Tuấn Kiệt đc ạh!??? – Bé thắc mắc
- Ờ…… Thì cũng như Thiên Kim lấy tên là Thiên Thanh thui. Tránh gây rắc rối ấy mà…. Tui còn nầhm tên mình nưã là….. – Hắn gãi đầu thú nhận.
- Rắc rối thiệt….. – Bé thở dài – Mọi chuệyn lại như thế này….. :”Mình còn đang đau đầu ko biết tính sao chuyện đính hôn, giờ đùng 1 cái hắn lại là 1 nưả của mình trong tương lai… Ko thể tin nổi…. “
- Thôi! 2 con ngồi vào bàn đi… Ta mún tính đến chuyện cho 2 con đính hôn luôn…
Hắn và bé đang uống nước thì….. lập tức phun sạch trơn ra hết lun…
- Ặc…. Ặc…. Sao lại tình đến chuệyn đó nhanh thế ạh!…
- Đúng vậy ah! Bọn con còn nhỏ mà….. – Bé cươì trừ,
- Thôi nào… Dù ji` cũng lớn rùi mà , còn ngại sao??? 21 tưổi roài, còn nhỏ gì nưã hả con???
- Nhưng con….- Bé còn đang tính nói típ
- Cứ tính vậy đi… Rồi chừng mình nhắn nhau sau ha… – Ông Lâm ngăn lại , cươì tươi.
- Uhm! Mà bà Hoàng này… bây giờ có nhìu khiểu áo cô dâu đẹp lắm nhá… Nhìn đẹp mê lun á… – Tiếng này thì chỉ có bà Lâm nói thui.. Ui! Đúng đó…. Nhìn trẻ trung mà xinh hết cỡ, đẹp thế ko bít…. – Gặp trúng đối thủ rùi.
Cả nhà cứ nói luyên thuyên chuyện của bè và hắn, để mặc 2 nhân vật trung tâm ngồi ngó nhau…. cươì khì , ngượng nghiụ…. ^^!
Bé đứng dậy :
- Xin phép cả nhà! con ra ngoài 1 tí….
- Uhm! Con đi đi…. Nhớ cẩn thận kẻo nắng nhé…
Bé cươì nhẹ :
- Vâng!
Bé dợm bước đi thì hắn cũng lỉnh theo…….
Hắn chạy theo , nắm lấy tay bé, cươì tươi :
- Sao ko ở bưã mà đi vậy???
- Thui, chuyện ng` lơn nghe chán lắm. You thíck thì nghen típ đi chứ tui thì mệt….
- Hì! Tui cũng có thíck đâu! Nản…. Àh! Ra vườn tui chơi đi , ở đó đẹp lắm…..
Bé gật đầu cái rụp…
Cả 2 cùng cươì, kéo tay nhau chạy nanhh…….
- AH!!!!!! ĐẸP GHÊ HA……..
Khu vườn bạt ngạt là cây, dù trong khoảng khuôn viên nhỏ nhưng đẹp tuyệt vơì. Bên cạnh góc cây to nhất để 1 cái bàn và mấy cái ghế màu trắng sưã kiểu Pháp…. Toàn cây xanh rợp bóng toả mát rươị, xung quanh toàn hoa thơm đẹp rực rỡ, đủ màu sắc… Hương hoa thơ ngát làm cho bé cảm thấy dễ chịu….. Ánh mặt trơì toả ánh nắng dìu dịu, nhu mì…. càng làm cho bé thấy thích thú hơn…….
Hắn nhìn bé, mỉm cươì :
- Heheheh……. Sao thế??? Thích chưa?
- Oh Yesh! Tuyệt vơì……
- Tui đi lấy trái cây ăn nghen, cả kem nưã….
- Tui ăn vani socola…… đc hem???
- Có tất! – Hắn cươì và chạy đi….
Bé nhìn theo dáng hắn, phì cươì…… Lúc nào hắn cũng lo cho mình như thế?? ^^!
15′ sau, hắn bưng 1 đống đồ ăn chạy đến, kêu :
- Nhóc ơi! Có đồ ăn rùi nè…. Kem ngon ghê !!!
Bé mỉm cươì, trốn nhanh vào 1 gốc cây định hù hắn…
Hắn kêu hoài mà bé hok trả lơì, chợt thấy chỗ gốc cây gần đó có tiếng soạt soạt , đoán bít bé núp, hắn rón rén lại gần…..
Bé vẫn im lặng :”Ủa??? Sao hắn ko kêu nưã ha?? Đi đâu rồi na?”
Bé rơì chỗ nấp, dợm bước đi ra thì :
- HÙ!!!!!! NHÓC…….
Hắn bất ngờ nhảy ra, hù bé làm bé giật nảy ng` :
- AHHHHHHHHHH……….
Bé lùi mấy bước vì bất ngờ. Ko may vấp luôn vào rễ gốc cây, té bật ngưả ra sau….