XtGem Forum catalog
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
03:22 - 15.03.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu, nhưng sự thẳng thắn sẽ giết nó trước.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
15/03/25

Đi khắp thế gian cùng ngàn trái táo





Rồi cuộc sống trở lại bình thản, hoặc Vi cố nghĩ rằng nó bình thản. Tham gia thêm vài câu lạc bộ, học một ngôn ngữ mới, tập chơi nhạc cụ. Bận rộn, nhưng Vi không bao giờ đi con đường tắt trước kia.

Sau đó chẳng bao lâu, những túi táo bắt đầu xuất hiện, trước cửa căn hộ chung cư tầng 6 nhà Vi.

Hai lần đầu cách nhau chừng một tháng. Buổi chiều, ba mẹ chưa ai tan việc, Vi về nhà và thấy một chiếc túi giấy đặt trước cửa. Bên trong là những quả táo đỏ mọng. Vi nghĩ ngay đến Minh, ngoài mẹ, không ai khác có thể chọn những quả táo ngon đúng ý Vi như thế. Vi không chạy quanh tìm kiếm với hi vọng Minh còn quanh quẩn. Túi giấy lạnh rồi, chẳng còn chút hơi ấm. chắc cậu đã để nó lại lâu rồi. Vi ngồi ngay trước cửa, ăn hết. Dưới đáy túi không hề có thư, cả hai lần.

Lần thứ ba, Minh bấm chuông cửa khi Vi đang ngủ trưa. Bước xuống giường lỡ chân vấp phải con gấu bông, ngã sóng soài, đến khi mở được cửa thì chẳng thấy ai, chỉ còn túi táo. Không thể biến mất nhanh vậy được! Vi lao đến cửa sổ nhìn xuống đường, không có bóng Minh. Xuống hỏi bảo vệ, chú xác nhận có một chàng trai cao cao vừa lên tìm người quen, bấm thang máy tầng 6, và cậu ta chưa hề xuống. “Tụi mình đâu còn là con nít cho trò trốn tìm, Minh!” Vi lầm bầm một mình, ngừng tìm kiếm, về ngồi trước cửa, lại gặm hết đống táo như mọi khi, nước mắt rơi không thành tiếng.

Túi táo ngon ngọt vô duyên lọt vào một quả chua loét, Vi nhăn mặt. Đúng lúc ấy, tiếng thủy tinh vỡ “Xoảng!” chói lên đột ngột. Vi nhìn theo hướng âm thanh phát ra. Chủ nhân căn hộ đối diện là một khách hàng ruột của Ngõ Nắng. Mảnh rèm dày buông ở cửa sổ lay khẽ, che mờ một cái bóng dịch chuyển. Cái bóng rất cao.

Vi chạy qua gõ cửa dồn dập, sau một khoảng thời gian rất ngắn như dành cho sự suy tính, nó được mở ra. Tim thắt lại nhưng cố tự trấn an, Vi nắm lấy bàn tay thân quen đã gầy đi, đang quờ quạng mất phương hướng.

Cơn choáng váng thoáng qua, xảy ra thi thoảng, là hệ quả của một nhóm dây thần kinh gặp trục trặc, liên quan đến thị giác. Những bất thường được Minh phát hiện từ khoảng nửa năm trước, ngày một nghiêm trọng. Lúc ba cậu được công ty điều động sang định cư và làm việc ở Pháp, bác đưa vợ và cậu con trai duy nhất theo cùng để tiện chữa trị. Lịch khám dày đặc và thuốc men hàng đống, vẫn không đảm bảo an toàn cho đôi mắt. Một cuộc phẫu thuật đã được tính đến, đang chờ đợi điều kiện thuận lợi nhất để tiến hành, song cơ hội giữ lại ánh sáng cũng không cao. Nắng ngoài kia, với Minh, không biết sẽ tắt lúc nào.

Im lặng bỏ đi, là lựa chọn khó khăn nhất, nhưng cũng dễ dàng nhất. Đôi lúc buồn bã, Minh muốn gọi cho Vi. Rồi tự ngăn mình lại, bởi cậu biết làm vậy sẽ đến lượt Vi buồn bã. Như thế cậu cũng không được yên. Đau đớn là thứ mà người ta thực sự chỉ nên chịu đựng một mình. Duy nỗi nhớ thì không ngăn được. Những chuyến công tác bay về Việt Nam đôi lần của ba, cậu đòi theo. Chỉ muốn lựa chọn cho Vi một túi táo. Nhìn Vi ngồi bệt trước cửa, hoang mang và uất ức, Minh đã muốn lao ra. Nhưng cậu cũng không muốn làm phiền, để những quả táo ấy được ăn ngon lành trọn vẹn. Bởi biết đâu đó là những quả cuối cùng, cậu còn được chọn cho Vi.

“Vì rảnh rỗi, tớ đã nghĩ về nhiều thứ. Giấc mơ của cậu cứ trở đi trở lại. Người ta có thể điều khiển xe tải khi đủ tuổi, nhưng không tuổi nào có thể được số mệnh. Có lẽ tớ không thể điều khiển cả hai. Có lẽ tớ chẳng bao giờ đưa cậu đi khắp thế gian cùng ngàn trái táo được. Có lẽ tớ sắp sửa không thấy được mọi thứ, song tớ muốn cậu tin, nắng ở Ngõ Nắng, ngày mưa lạ kỳ và ánh mắt cậu khi bảo muốn chia cho tớ một ghế trong buồng lái chiếc xe tải màu trắng, là những thứ tớ luôn có thể nhìn thấy rõ ràng…”

Minh nói rất chậm, rất dài, rồi kết thúc bằng một ánh nhìn buồn vào tấm biển Ngõ Nắng dựa vào tường bao lâu nay.
Không tưởng tượng nào của Vi về lần gặp lại giống những gì đang diễn ra. Đúng là Vi đã hốt hoảng, bối rối, thậm chí sợ hãi, nên im lặng. Nhưng Vi tiếp tục ăn hết túi táo, để bình tĩnh lại chứ không phải để suy nghĩ về điều nên làm.
Những gì Vi tự nhủ mình bao lâu nay, để vá lấp khoảng trống Minh để lại, giờ được đem ra làm điểm tựa, cho cả hai. Vừa nãy Minh đã diễn đạt nó thành lời một phần, giờ Vi viết tiếp. Dù không tuổi nào có thể điều khiển được số mệnh, người ta vẫn có thể xử lí êm đẹp mọi tình huống bất trắc ập đến, như cách những tay lái giỏi nhanh nhạy thắng khét nhựa trước một đứa bé đột ngột băng ngang đường, hay tự tay vá bánh xe thình lình xịt lốp. Miễn là đủ tự tin và can đảm!

“Chỉ cần cậu đỡ hộ tớ, tớ sẽ có thể cầm búa đóng cái biển Ngõ Nắng kia lên xe. Chỉ cầu cậu ngồi bên cạnh, thỉnh thoảng quơ tay đáng tớ một cái cho khỏi ngủ gật, tớ thừa sức láu xe đến bất cứ đâu. Cứ tin tớ!”

"Còn bây giờ, chỉ cần cậu ngồi im, tớ sẽ…"

Vi vươn người chạm môi lên mi mắt Minh rất mỏng.

Một nụ hôn dịu dàng.
« Trang trước12
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Mẫu đơn, xin đừng khóc
Xin đừng buông tay
Chồng ơi! Bắt máy đi. Vợ sắp phải đi rồi !
Có ai đó nói là sẽ đợi…
Đi bên em mãi nhé !
1234...293031»
Bài viết ngẫu nhiên
* Chuyện tình chuồn chuồn
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
* Người Mỹ làm cái gì cũng sai
* Thiên Thần Nhỏ Của Tôi
* Kết Thúc Một Tình Yêu
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1644456 (+542 - 0.000155s.)
.