pacman, rainbows, and roller s
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
08:03 - 20.05.2024
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Sự dối trá sẽ giết chết tình yêu, nhưng sự thẳng thắn sẽ giết nó trước.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
20/05/24

Chỉ Có Thể Là Yêu Full





Cô đáp lại, khô khốc:

- Không cần, anh cứ đưa hắn ra khỏi đây thật nhanh là coi như đã trả ơn tôi rồi, coi như chúng ta hết nợ. Tôi không muốn gặp lại mấy người thêm một lần nào nữa.

Long im lặng không nói gì, còn Huy Khánh thì ngạc nhiên. Ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên có người đáp lại sự cởi mở của anh bằng một thái độ không lấy gì làm nhã nhặn, mà đó lại là một người con gái. Sự ngạc nhiên nhanh chóng biến thành sự thích thú, anh gật đầu:

- Tuân lệnh, anh sẽ lập tức mang căn bệnh quái ác đã làm em buồn phiền này ra khỏi đây. Anh biết vì nó nên em mới cau có như vậy, đúng không? Và nếu không có nó chắc em hẳn là một người rất dễ thương.

Lần này cô thoáng đỏ mặt. Nhưng khi mắt cô chạm vào đôi mắt sâu đầy gai góc của Long, cô lại trở về với thái độ ban đầu, thái độ mà ai cũng biết là không thể thỏa hiệp. Trước khi bước ra cửa, anh ta cuối cùng cũng nói được một câu dễ nghe, dù là rất nhỏ, cứ như anh ta chưa bao giờ phải nói ra câu đó vậy:

- Cảm ơn.

Khi cô hiểu ra câu nói đó thì họ đã ra khỏi nhà và tiếng bước chân họ chầm chậm đi xuống cầu thang. Cô khẽ thở dài và chợt tự hỏi: “Tại sao một người như hắn lại có những người bạn tốt và tử tế như thế được nhỉ?”

*

Ngồi trên xe hơi, Long quay ra phía cửa kính, khoanh tay một cách lãnh đạm. Dường như quên hẳn cô gái bé nhỏ trong khu tập thể, đầu óc anh đang đuổi theo một suy nghĩ khác. Thằng bạn anh ngồi bên cạnh lại im lặng, khác hoàn toàn với thằng bác sĩ lịch sự, hào hoa và ưa nói chuyện vừa rồi. Khánh cũng biết, với Long, mọi sự im lặng là tốt nhất.

- Thằng Vinh ổn chứ?- Cuối cùng, Long mới chịu nói chuyện.

- Nó bị thương nặng lắm, nhưng còn may là hôm qua người dân quanh đó ra tay can thiệp nên mới không có gì nguy hiểm đến tính mạng. Tao đã lo cho nó chu tất rồi.

- Ừ… còn lại để tao lo…

Một giọt mồ hôi lạnh lăn trên trán Huy Khánh, mỗi lần Long như thế, anh lại thấy lo. Lớn lên cùng Long từ nhỏ, anh hiểu rõ nhất tính khí của bạn mình. Với Long, mọi thứ cần sự công bằng, cho và nhận cũng thế. Long ghét nhất là nợ nần, nên những gì nhận được hôm qua, ngày mai hắn sẽ tìm cách trả cho bằng hết. Anh không thể nào ngăn cản được cái cách sống bất cần đời và đầy mùi giang hồ của hắn được.

- Hôm qua biết mày bị nạn, bọn thằng Năm Đại bàng đã vào cuộc ngay rồi. Tao vẫn không hiểu tại sao cái thằng coi trời không bằng cái vung ấy lại chịu đứng dưới một ai đó nhỉ?

- Ý mày là gì?

- Không có gì...- Khánh lắc đầu- Chỉ là hắn từng tuyên bố sẽ không cúi đầu trước thiên hạ rồi cơ mà.

- Nhưng hắn lại chịu cúi mình trước tao chứ gì?- Long cười nhạt.- Tao đang nghĩ có khi nào có kẻ tiếp tay cho bọn giang hồ này liên quan đến ông bà già tao không? Vì rõ ràng chẳng có thằng du côn nào ở cái xứ này là chưa nghe đến danh tao cả.

- Mày nghĩ là có kẻ muốn hại mày để uy hiếp ông bà già mày sao?

- Mày đừng quên thằng anh tao qua Úc không phải là đi du học, mà chỉ vì bị đe dọa dữ quá nên không có gan ở lại thôi. Bọn nó không trực tiếp cản được ông bà già tao thì dĩ nhiên sẽ nhắm vào tao rồi.

- Một nước cờ sai lầm...- Huy Khánh lắc đầu cười.

Long không cười, anh lại quay mặt ra phía cửa kính. Một hình ảnh vừa thoảng đến trong tâm trí anh, giấc mơ hồi sáng làm tay anh hơi run lên.

2. Thảo Nhi đứng nhìn chiếc xe bus chạy qua một cách nóng ruột, lại thêm một chiếc nữa bỏ bến. Cô sẽ bị muộn học nếu lỡ chuyến xe vừa rồi. Bên cạnh cô, Thủy, đứa bạn cùng phòng cũng dậm chân đầy bức xúc. Chuyến xe bus đưa hai người đến trường luôn ở trong tình trạng chật lèn đến ngột ngạt, và khi đã quá đông thì các chú lái xe phải “ngậm ngùi” mà bỏ bến. Việc này thường xuyên đến nỗi cô cũng chẳng lấy đó làm bực bội lắm. Thủy thì không phải đi xe bus thường xuyên như cô. Sáng nào Dũng- bạn trai nó cũng qua đón, hai đứa rủ nhau đi ăn sáng rồi mới đến trường. Hai đứa nó học cùng trường, lại cùng lớp luôn nên lúc nào cũng dính lấy nhau. Hôm nay Dũng bận việc của đoàn trường nên đi từ rất sớm, không cà kê rẽ qua đón nó được, nó mới chịu đi xe bus cùng Thảo Nhi.

Trong 4 đứa trong phòng thì Thu và Nhi là hai đứa vẫn chưa có đến một mối tình vắt vai. Thu thì không bận tâm lắm đến bọn “ngốc xít” như nó vẫn gọi, nó thích chơi bời và đàn đúm bạn bè hơn. Còn Thảo Nhi thì đơn giản có quá nhiều mối bận tâm hơn là chuyện tình cảm, việc đi học và đi làm thêm chiếm hết mọi thời gian của cô. Bạn trai Hạnh là Phước- một anh chàng đang làm cho một công ty marketing hàng đầu miền Bắc. Phước không phải là mẫu người đẹp trai cao ráo như Dũng, nhưng anh ta thông minh và giỏi giao tiếp cũng như nắm bắt tâm lý người khác. Cũng chính vì vậy mà tình yêu của họ đến rất nhanh, bây giờ chỉ đợi Hạnh ra trường là cả hai sẽ làm đám cưới ngay.

Một chiếc xe bus nữa lại đến, mọi người ùn ùn kéo nhau lên xe, Thủy cũng nhanh chân chen lên trước. Nhi định bước lên theo thì hình như có ai đó ở phía sau kéo cô lại. Quay đầu nhìn, anh chàng bác sĩ hôm trước đã đứng ở ngay phía sau cô từ bao giờ và chính anh ta đã kéo cô lại. Xe bus đóng sập cửa và chạy thẳng. Cô giật tay ra khỏi bàn tay anh ta, giọng có vẻ bực bội:

- Anh có biết anh vừa làm cái quái gì không thế? Tôi sẽ trễ hẳn 2 tiết đầu mất.

- Không sao mà.- Huy Khánh lắc đầu cười- Anh sẽ đưa em đến trường, anh có chuyện muốn nói với em nên chúng ta vừa đi vừa nói chuyện.

Nói rồi anh ta kéo cô về phía một chiếc xe ô tô màu vàng cam với những viền đen đầy cá tính đang đậu ở lề đường. Đó là một chiếc xe thể thao cực đẹp. Cô không rành về xe cộ, nhưng không phải vì thế mà cô không nhận ra nó phải là một chiếc xe cực kì đắt tiền. Rất nhiều người qua đường bị lôi cuốn bởi chiếc xe. Mở cửa cho cô xong, anh ta ngồi vào sau tay lái và nổ máy. Hơi máy lạnh làm Thảo Nhi co người lại. Chiếc xe chạy êm êm trên đường phố đông đúc và dĩ nhiên là thu hút ánh mắt của người. Rõ ràng là không phải lúc nào trên đường phố Hà Nội cũng có thể bắt gặp một chiếc xe đẳng cấp như thế này, hơn nữa màu sắc của nó lại vô cùng chói chang và có phần hơi phô trương.

- Anh đến tìm em có việc gì thế?- Cô tò mò nhìn sang, gương mặt Huy Khánh nhìn ngang cũng vẫn thật đẹp.

- Nó muốn gặp em.

“Nó” ở đây chắc chắn là Nam Phong rồi, nhưng cô đâu có ý định sẽ gặp lại anh ta.

- Nhưng em thì không. Nếu anh ta cần trả ơn thì anh cứ nói với anh ta là em không cần.

- Em đến mà nói với nó ấy. Nó không phải là người xấu như em nghĩ đâu.- Anh đáp.- Vả lại, anh cũng muốn em nói chuyện với nó, biết đâu nó sẽ nghe em.

- Em không hiểu.

Đã 3 ngày trôi qua kể từ cái hôm Huy Khánh đưa con người thô lỗ đó ra khỏi phòng cô, cô cứ nghĩ sẽ không bao giờ phải gặp lại họ nữa.

- Từ hôm qua đến giờ, nó không cho ai động vào những vết thương của nó cả. Tối qua nó đi gặp

những kẻ hôm trước chém hụt nó, nhưng hình như nó rất bực bội nên không cho anh hay ai đụng vào người.

- Tại sao vậy ạ?

- Hình như thằng cầm đầu chạy được. Nó nói nếu chừng nào nó chưa thấy được mặt thằng đó thì nó sẽ không gặp ai cả.

- Vậy tại sao anh ta còn đòi gặp em?- Cô thắc mắc.

- Thực ra là nó muốn gặp em từ hôm qua, nhưng hôm qua bận quá nên anh không qua gặp em được.

Thảo Nhi ngẫm nghĩ một hồi lâu rồi quay sang, đáp:
« Trang trước12345...48Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Bùn loãng cũng có thể trát tường
Tình Yêu Thì Ra Ấm Áp Như Vậy
Lần Đầu tiên Biết yêu
Chờ em lớn được không
Tình yêu Cappuccino
1234»
Bài viết ngẫu nhiên
* You ah! Tui...Tui yêu you
* Yêu thương là điều không đơn giản
* Yêu thuong không chỉ bằng lời nói
* Yêu thương đi lạc
* Yêu thương đi lạc
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1428418 (+144 - 0.000339s.)
.