80s toys - Atari. I still have
ShopGame.Net - Kho game và ứng dụng miễn phí cho Di động
truyen teen hay
01:42 - 17.03.2025
HOME ADROID JAVA TAGS FORUM
Chơi game
For You Chân lý cuối cùng của cuộc đời này là: Tình yêu là sống và sống là tình yêu.
*UC BROWSER 9.4 - Trình duyệt di động nhanh nhất thế giới , tiết kiệm 90% phí GPRS/3G - [Hướng dẫn]
Tìm kiếm | SEO
Xuống
17/03/25

Bắt được rồi, vợ ngốc





-“Hy không biết à? Anh ấy là ca sĩ thần tượng rất được mến mộ, thường thì rất ít khi anh ấy đến trường.”

Và câu trả lời của Tịnh Nhi khiến Ái Hy shock tập hai...

-“Ca sĩ ư?”-Ái Hy lẩm bẩm, thật sự không thể tin được một tên quái đản như thế lại là một ca sĩ nổi tiếng...

Chap 31


Một phần nỗi đau!


Ding dong... ding dong...

-“Mèo con, tôi đưa em về!”-Tiếng chuông trường chưa dứt được bao lâu thì Hạo Thần đã đứng trước cửa lớp Ái Hy, còn đưa tay vẫy vẫy làm vẻ vui mừng như vừa tìm thấy thứ gì đó quan trọng đã từng đánh mất...

Ái Hy đưa mắt liếc nhìn về phía cửa lớp, chưa đầy hai giây đã lập tức quay mặt đi, không màng để tâm đến Hạo Thần đang cố gắng thu hút sự chú ý của mình...

Tiếp tục cho hết đồ dùng vào balô, Ái Hy mệt mỏi đứng dậy, đeo balô sau đó bước về phía cửa lớp và đi lướt qua Hạo Thần...

Dường như Hạo Thần không hề tồn tại trong mắt Ái Hy...

Ban đầu vốn dĩ Hạo Thần chỉ cảm thấy thích thú khi Ái Hy lại tỏ ra thản nhiên khi trông thấy Minh Vỹ bộc lộ hết bản chất máu lạnh và tàn nhẫn trước mặt, nhưng khi Ái Hy đi lướt qua và cố tình tỏ vẻ không quen biết, tại sao Hạo Thần lại thất trái tim trở nên hụt hẫng lạ thường...

Bất giác Hạo Thần ngoảnh mặt lại, nhìn theo bóng dáng Ái Hy từ phía sau, đôi chân cũng bắt đầu cất bước...


...


Trước cổng trường, vẫn như mọi ngày, hai chiếc xe BMW đã đậu sẵn ở cổng...

Minh Vỹ tựa người vào một chiếc xe, đôi mắt màu hổ phách có một hướng nhìn vô định, nhưng dường như trong ánh nhìn đó vẫn đủ để nhận ra một bóng dáng quen thuộc đang mỗi lúc một tiến gần...

Động tác tựa người vào chiếc BMW kia lập tức được thay thế bằng một tư thế đứng thẳng dậy, Minh Vỹ cho hai tay vào túi, bắt đầu tiến về phía Ái Hy.

-“Anh phải đến tổ chức, người của anh sẽ đưa em về.”-Dường như Minh Vỹ đang cố gắng dịu giọng hết mức có thể, nhưng vẫn không thể nào làm tan biến đi cái chất giọng ngạo mạn vốn có.

Vốn đã biết trước Minh Vỹ vẫn sẽ lặp lại câu nói này, Ái Hy chẳng tỏ bất cứ một thái độ nào khác ngoài dửng dưng không quan tâm, đôi môi mấp máy chuẩn bị lên tiếng trả lời.

-“Mèo con sẽ đi với tôi!”-Giọng nói của kẻ thứ ba cắt ngang ý định của Ái Hy, Hạo Thần đang từ từ tiến đến, vòng tay kéo Ái Hy về phía mình, sau đó ghé sát tai Ái Hy thì thầm.-“Chỉ cần em đi theo tôi, tôi sẽ đáp ứng mọi câu hỏi của em về những chuyện rắc rối đang xảy ra.”

Dĩ nhiên câu nói sau của Hạo Thần đủ sức khiến Ái Hy ngạc nhiên hết mức, tròn mắt quay sang nhìn chằm chặp kẻ kế bên...

Có nên đặt lòng tin vào một tên như Hạo Thần?

Thôi mặc kệ, tin một lần cũng không sao!

-“Em đi với hắn?”-Minh Vỹ nhíu mày nhìn Ái Hy, đang chờ một sự khẳng định từ người con gái trước mặt...

Và ngay sau câu hỏi ấy, Ái Hy gật đầu...

Gương mặt Minh Vỹ thấp thoáng một nụ cười nhạt, đôi mắt màu hổ phách đang dần tối sầm lại... lần đầu tiên Ái Hy trông thấy vẻ mặt đó từ Minh Vỹ...

... vẻ mặt của một kẻ bị bỏ rơi...

Cũng chính vào khoảnh khắc ấy, trái tim Ái Hy chợt thắt lại, nơi khoé mắt chợt cảm thấy cay cay...

Minh Vỹ không nói thêm bất cứ gì nữa, chỉ lặng lẽ quay người bước đi... bóng dáng từ phía sau đang vô cùng cô độc...

Vốn dĩ Minh Vỹ không hề biết cách chiều chuộng và nhẫn nại người khác, nhưng có lẽ lần này Minh Vỹ đã thật sự bỏ qua cho Hạo Thần vì Ái Hy...

Hai chiếc xe BMW cũng từ từ lăn bánh...


...


Ánh sáng màu vàng rực của hoàng hôn nhẹ nhàng phủ kín không gian trên bãi biển, từng đợt sóng cứ vô tình vỗ vào bờ, cuốn trôi đi tất cả...

Ái Hy ngồi trên bãi cát, đưa đôi mắt vô cảm nhìn về phía xa tận chân trời...

Nếu những cơn sóng kia có thể cuốn trôi đi tất cả những đau đớn cùng cực mà Ái Hy đã và đang phải gánh chịu thì có phải tốt hơn không...

Hạo Thần cũng ngồi xuống bên cạnh Ái Hy, đôi mắt dán chặt vào “mèo con” không rời...

-“Tại sao em lại muốn đến đây?”-Bầu không khí dường như đang quá gượng gạo, Hạo Thần đành phải lên tiếng phá tan trạng thái căng thẳng hiện giờ...

Một khoảng yên lặng...

-“Ai là kẻ hại gia đình tôi?”-Giọng nói Ái Hy đều đều, đây vốn dĩ là câu hỏi nghi hoặc lớn nhất trong đầu Ái Hy... và câu hỏi này hoàn toàn không hề ăn nhập gì với câu hỏi của Hạo Thần.

-“Câu khác, tôi không trả lời câu hỏi này của em được.”-Hạo Thần nhún nhún vai tỏ vẻ không thể làm gì hơn, trả lời với chất giọng bình thản nhất có thể.

-“Không phải anh đã bảo sẽ trả lời mọi thắc mắc của tôi?”-Ái Hy quay sang Hạo Thần tức giận gắt lên, đúng là sai lầm khi tin tưởng tên này.

-“Tôi chỉ có thể trả lời những câu hỏi nằm trong một phạm vi nhất định.”-Hạo Thần khoát khoát tay với Ái Hy, tiếp tục giữ nguyên chất giọng ban nãy.

-“Phạm vi?”-Ái Hy nhíu mày, tên này toàn nói những lời khó hiểu.

-“Tôi chỉ có thể cho em biết một phần sự việc, không thể nói cụ thể.”-Hạo Thần nhẫn nại giải thích, ngước mặt lên trời quan sát màn đêm dần buông xuống.

-“Vậy còn Thy Thy? Anh có biết những chuyện liên quan tới Thy Thy?”-Bất giác câu hỏi tiếp theo lại dành riêng cho Thy Thy, thật sự Ái Hy rất tò mò về người con gái bí ẩn này.

-“Thy Thy là em cùng cha khác mẹ của Hàn Minh Vỹ...”-Ánh mắt Hạo Thần trở nên vô cùng kỳ lạ, sâu thăm thẳm không thể định rõ được ánh mắt đó là gì, đột ngột giọng Hạo Thần trầm xuống.-“... và là em cùng mẹ khác cha của tôi!”

Có vẻ Hạo Thần rất khó khăn khi nói ra chuyện này, Ái Hy cũng cố gắng dịu giọng, tránh làm kẻ trước mặt tổn thương...

-“Chuyện này anh có thể kể chi tiết cho tôi?”-Thật sự Ái Hy bắt đầu nhận định ra mức độ nghiêm trọng của sự việc hai năm về trước, có lẽ Hạo Thần cũng là một trong những người không thể thiếu trong sự việc lần đó.

-“Hàn Minh Vỹ và Thy

Thy đã chấp nhận phạm đến tội lỗi không thể tha thứ vì không thể ngăn cảm được tình cảm cá nhân, và cũng chính vì thế mà những người trong cuộc đều phải trả một cái giá quá đắt.”-Bất giác Hạo Thần nở một nụ cười cay đắng, cả người run lên dường như đang cố gắng kìm nén.

-“Có thể cho tôi biết những người trong cuộc?”-Ái Hy tiếp tục gặng hỏi, quên mất mình đang vô ý xé toạc nỗi đau chưa lành của người khác.

-“Hàn Minh Vỹ, bà Hàn, Từ Thy Thy, tôi và...”-Lại một lần nữa Hạo Thần lấp lửng câu nói, khiến Ái Hy lại tiếp tục gặng hỏi.

-“Và?”-Trái tim Ái Hy bắt đầu đập loạn cả lên, cái tên cuối cùng sẽ là ai?

-“... Điền Huân...”-Hai từ cuối cùng khó nhọc phát ra từ miệng Hạo Thần, có lẽ tên Điền Huân này đóng vai chính trong vở kịch bi thương hai năm về trước...

-“Đã hết phạm vi cho phép chưa?”-Ái Hy mở to đôi mắt nâu của mình nhìn thẳng vào Hạo Thần, một ánh nhìn kiên định.

Và câu hỏi của Ái Hy khiến Hạo Thần bật cười.

-“Ừ, hết rồi.”-Hạo Thần cố gắng nhịn cười, quay sang Ái Hy khẳng định.-“Đừng lo, sớm muộn gì thì em cũng sẽ biết mà.”

Bất giác Hạo Thần đưa tay xoa xoa đầu Ái Hy, đây là động tác mà Thần thường làm với Thy Thy, cô em gái đáng yêu của mình.

-“Em còn thắc mắc gì không?”-Hạo Thần nâng mặt Ái Hy lên, nhưng gương mặt vẫn còn lưu lại nụ cười ban nãy.
« Trang trước1...3233343536...55Qua trang »
Đến Trang:
★ Đánh dấu | Menu đánh dấu
* Đọc truyện nhanh hơn, lướt web tiết kiệm với UC BROWSER!
Chia sẻ Lượt xem: 1/
URL:

BBcode:
Top Tác phẩm cùng loại
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 11-END
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 5-10
Nếu không phải là anh - Tiểu Chi - Chương 1-4
Anh khóc không...nếu mất em?
Anh buông tay, để em được hạnh phúc bên người mà em chọn!
123456»
Bài viết ngẫu nhiên
* Chuyện tình chuồn chuồn
* Bốn năm chờ đợi một tình yêu ảo
* Người Mỹ làm cái gì cũng sai
* Thiên Thần Nhỏ Của Tôi
* Kết Thúc Một Tình Yêu
1234...949596»
Tags:
««↑↑
GocTai4u, SongAo, Nhokprokute, AiChat, LamDaiCa, ShopTai
Do code của wap lỗi nên 1 số textlink bị mất, bạn nào có lk vs mình thì pm lại nha
Web Version
ONLINE
DUATOP
1645900 (+310 - 0.000506s.)
.